ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 518

câu này dùng để vượt tường. Cung tên này có thể bắn móc cây lên một vị
trí rất cao. Còn có cả bút chì, sổ ghi chép, các dụng cụ khảo cổ, …

Tôi vén tay áo lên, để lộ vết sẹo ở nơi đã trải qua phẫu thuật.

- Chàng nhớ vết thương này chứ? Ở thời đại của chàng, đó là một vết

thương nghiêm trọng, muốn giữ mạng, phải chặt bỏ cánh tay, nhưng thậm
chí, ngay cả khi chấp nhận chặt bỏ cánh tay, cũng chưa chắc có thể sống
tiếp. Nhưng ở thời đại của em, với các thiết bị y tế và dược phẩm hiện đại,
vết thương đã lành lặn, ngay cả vết sẹo sau khi điều trị cũng trở nên rất mờ
nhạt. Đó không phải là sức mạnh của phép thuật. Y học tương lai có thể
chữa trị rất nhiều căn bệnh mà chàng cho rằng không thể chữa khỏi.

Rajiva ngồi bất động, kinh ngạc không thốt lên lời. Tôi lấy ra một trong

những thứ quý giá nhất tôi mang theo đến thời cổ đại này, đưa cho chàng:

- Đây là tấm ảnh em chụp với cha mẹ. Họ chỉ có mình em.

Nhắc đến cha mẹ, tôi mỉm cười:

- Ở thời đại của em, em vẫn đang là một sinh viên theo học chuyên

ngành lịch sử. Ước mơ của em là trở thành một nhà sử học. Cha mẹ không
hề hay biết về dự án vượt thời gian này. Em chỉ nói với họ rằng, em đang
tham gia một dự án khảo sát đòi hỏi tính bảo mật tối đa, ngay cả điện thoại
cũng không được sử dụng. Họ đâu có biết rằng, con gái họ đang sống ở thời
đại cách họ những 1650 năm… Cái này gọi là ảnh chụp, một dụng cụ đặc
biệt giúp lưu giữ lại hình ảnh của con người trong một khoảnh khắc bất kỳ,
sau đó nó được in ra bằng tấm phim. Trang phục của em trong tấm hình này
gọi là quần bò, áo phông, là cách ăn mặc phổ biến của các cô gái ở thời đại
đó.

Tôi chỉ tay vào các dãy nhà cao tầng trên hình nền phía sau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.