ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 523

- Không!

Tôi gào lên thảm thiết, giọng như lạc đi.

- Cả hai ta sẽ cùng đi, nếu không, em quyết không đi…

Chàng đứng dậy, yên lặng hồi lâu. Ánh đèn le lói trong buổi hoàng hôn

kéo bóng chàng hắt thành vệt dài lên vách tường lạnh lẽo. Tôi ngẩng đầu
nhìn chàng, nước mắt giàn giụa nhưng chẳng buồn lau đi. Sự im lặng của
chàng, theo thời gian, khiến tôi như đóng băng. Tôi không thể thua, tôi
không chịu thua! Nhưng tôi biết, mình đã thua. Đứng trước tình yêu, chỉ số
IQ của tôi đã trượt dài từ một trăm hai mươi xuống chỉ còn một nửa. Tiếp
theo, phải làm gì, tôi không biết nữa! Ai đó làm ơn cho tôi biết đi?...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.