ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 907

- Mình ơi, hãy sống thật vui vẻ…

Tôi có khóc không, tôi không còn nhớ nữa, trong khoảnh khắc chuyển

đổi thời gian và không gian ấy, tôi đã rơi vào trạng thái u mê, tôi chỉ biết
duy nhất một điều là phải bảo vệ bụng bầu của mình. Con yêu, gắng lên
con nhé…

Bên tai tôi vẳng lên tiếng bước chân hối hả, ráng mở mắt, tôi lờ mờ nhìn

thấy mấy người mặc áo blue trắng. Tôi được đặt lên cáng, cố nắm chặt tay
người đi bên cạnh và nhận ra đó là Tiểu Nhiếp, cán bộ phòng nghiên cứu.
Trước lúc rơi vào trạng thái hôn mê, tôi chỉ kịp nhớ rằng, mình đã lặp đi lặp
lại rất nhiều lần câu nói: Xin hãy giữ lấy con tôi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.