ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 918

mảnh khảnh, của phong thái điềm tĩnh, thoát tục ấy.

Đồng tử màu xám nhạt, mái tóc màu hạt dẻ, chiếc cằm nhọn, dáng người

cao lớn nổi trội so với các bạn đồng trang lứa, và trí tuệ vượt trội, đều là
những ưu điểm nhóc Rajiva được thừa kế từ cha. Nhưng gương mặt bé
giống tôi hơn, không thuôn dài như bố. Hàm răng bé cũng giống tôi, ở cặp
răng thỏ trước cửa, nhưng ngày sau lớn lên hẳn sẽ không còn rõ nét như hồi
nhỏ nữa. Bé cũng thừa hưởng từ tôi nước da trắng bóc.

- Tiểu Tình, con dự định thế nào?

- Nhóm nghiên cứu muốn giữ nhóc Rajiva ở lại, bồi dưỡng và đào tạo

cháu bằng những phương pháp giáo dục hiện đại nhất. Nhưng con chỉ
muốn cháu được lớn lên như bao trẻ em khác, có một tuổi thơ bình thường,
có các bạn chơi cùng trang lứa. Con đã bàn bạc với giáo sư Quý rồi, con sẽ
trở về trường cũ, vừa dạy học vừa bảo vệ luận án tiến sỹ.

Trung tâm nghiên cứu nằm trên sa mạc ở vùng Tây Bắc xa xôi hẻo lánh,

nếu lớn lên ở đó, Rajiva sẽ chỉ được tiếp xúc với các chuyên gia khoa học,
tuổi thơ của bé còn gì thú vị nữa?

Tôi tươi cười động viên bố:

- Con được thưởng một khoản tiền rất khá, đủ để nuôi bé Rajiva trưởng

thành bố ạ.

- Ông ơi, chúng ta hãy cùng đi với Tiểu Tình. Vợ chồng mình đều đã

nghỉ hưu, ở nhà chẳng có việc gì làm, chúng ta đến đó trông cháu giúp con,
để nó được yên tâm làm việc và nghiên cứu.

Mẹ cố kìm chế nỗi xúc đông, huých khuỷu tay vào bố. Bố tôi vuốt ve

gương mặt nhóc Rajiva, gật đầu đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.