đất ngoằn ngoèo cắt qua những đụn cát
nằm trong phạm vi tầm nhìn của họ. Ụ cát
nhô lên ở đằng trước, rẽ bụi sang hai bên
như một mũi tàu rẽ nước.
Âm thanh giảm đi, tắt lịm.
“Con thấy tàu không gian còn nhỏ hơn
nó,” Paul thì thầm.
Nàng gật đầu, tiếp tục nhìn chằm chằm
qua sa mạc. Nơi con sâu cát đi qua để
lại một vệt lõm như muốn trêu ngươi. Nó
kéo dài dằng dặc chừng như bất tận
trước mắt họ, mời gọi họ đến dưới
đường chân trời sụp ngang xuống theo
đường đi của nó.