DUNE - XỨ CÁT - Trang 147

này, có thật là nó kinh khủng đến thế
không?”

“Đủ tệ, nhưng không phải quá tệ.
Missionaria Protectiva đã có mặt ở đó
và phần nào làm nó dịu đi.” Mẹ Chí tôn
đứng dậy, vuốt thẳng một nếp áo. “Gọi
thằng bé vào đây. Ta phải đi ngay.”

“Mẹ phải đi ngay sao?”

Giọng bà lão nhẹ nhàng. “Jessica, con
gái, ta ước gì có thể thế chỗ con và gánh
lấy nỗi đau khổ cho con. Nhưng mỗi
chúng ta phải đi trên con đường của
chính mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.