DUNE - XỨ CÁT - Trang 1889

với tác dụng của thuốc, gộp tương lai và
quá khứ vào hiện tại, chỉ dành lại cho
cậu vùng biên cực mảnh của tiêu điểm
tam nhãn thức.

“Tôi biết em, Chani ạ,” cậu thì thầm.
“Chúng ta đã ngồi trên một gờ đá vươn
cao trên cát, lúc đó tôi đang trấn an nỗi
sợ của em. Chúng ta đã âu yếm nhau
trong bóng tối của sietch. Chúng ta đã...”
Cậu thấy mình đang đánh mất tiêu điểm,
cố lắc đầu, rồi bị vấp chân.

Chani giúp cậu lấy lại thăng bằng, dẫn
cậu đi qua những tấm rèm dày vào một
gian phòng riêng ấm áp màu vàng -
những chiếc bàn thấp, những chiếc gối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.