DUNE - XỨ CÁT - Trang 272

Chúng khiến nàng càng thêm rối trí. Nàng
rùng mình, liếc nhìn những ô cửa sổ cao
hé mở ở trên đầu. Mới đầu giờ chiều,
nhưng ở vùng này bầu trời trông đã tối
và lạnh lẽo - tối hơn nhiều so với bầu
trời xanh ấm áp ở Caladan. Trong nàng
nhói lên nỗi nhớ nhà da diết.

Quá xa rồi, Caladan.

“Chúng ta ở đây rồi!”

Đó là giọng Công tước Leto.

Nàng quay lại, nhìn ông sải bước từ hành
lang có mái vòm vào phòng ăn lớn. Bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.