DUNE - XỨ CÁT - Trang 292

mảnh.

Jessica quay phắt lại, nhìn chằm chằm
vào người đàn bà tóc hoa râm người đầy
u bướu, mặc chiếc váy thụng quái gở với
màu nâu của hàng tôi tớ. Trông bà ta
nhăn nheo khô héo như bất kỳ kẻ nào
trong đám thường dân đứng chào đón họ
dọc con đường từ sân đáp tàu đi ra vào
sáng hôm đó. Mỗi người dân địa phương
mình đã gặp ở hành tinh này, Jessica
nghĩ, đều giống như quả mận khô, thiếu
dinh dưỡng. Vậy mà Leto nói họ rất khỏe
mạnh và đầy sức sống. Lại còn đôi mắt,
tất nhiên rồi - cái thứ màu nước xanh
thăm thẳm, sâu hun hút không chút màu
trắng ấy - che giấu suy nghĩ, đầy bí ẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.