ĐỪNG BẮT TÔI YÊU EM - Trang 110

nhiều. Ai nghe đến nó cũng phải chùn bước, cũng như ai nghe đến cái tên
"Lâm Đức Tiệp" cũng phải kính nể.

"Mẹ sao rồi bố?"

Ông thở dài rồi lắc đầu. Diệp Mi hiểu câu trả lời. 23 năm rồi, bà vẫn

vậy.

"Dục Khiêm thế nào rồi?"

Nhắc đến tên thằng bé, sắc mặt Diệp Mi liền trầm hẳn xuống.

"Thằng bé đòi đi tìm bố. Nó cứ khóc nếu con không cho nó gặp bố nó.

Hừ, phiền phức."

Lâm Đức Tiệp trầm ngâm một hồi. Ông uống một ít rượu rồi nhìn

sang cô.

"Con không định quay lại với thằng ranh con ấy thật à? 3 năm là một

sự trừng phạt quá nặng nề rồi. Hai đứa còn Dục Khiêm nữa."

Diệp Mi nhíu chặt mày, cái gì mà "thằng ranh con ấy".

"Từ khi nào anh lại thành "thằng ranh con" của bố."

Lâm Đức Tiệp cười ha hả. Vào cái ngày ông thua tên tiểu tử kia cũng

chỉ vì ông nắm chắc phần thắng đến nỗi chủ quan.

Là vậy. Lâm Đức Tiệp với Dục Nam tranh giành nhau bán lô vũ khí

tương đương với 800 triệu đô. Ông đã đến tận nơi đàm phán với bên mua
và đàm phán thoả hiệp. Sau đó ông và Dục Nam đụng mặt tại đấy. Hai
người cược một ván to. Ông mà bán được lô hàng này, hắn sẽ giao Quan thị
cho ông. Còn ông không bán được thì con gái ông và lô hàng 800 triệu ấy
sẽ thuộc về hắn. Lúc đấy ông mới ngỡ ngàng hỏi hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.