ĐỪNG BẮT TÔI YÊU EM - Trang 190

Anh bế cô lên đưa vào nhà tắm. Anh cởi bỏ bộ vest đã thấm đầy máu

của cô. Bất giác cô ngước nhìn lên khuôn mặt tuấn mĩ của anh.

"Em cứu anh nên đã giết mẹ. Giữa mẹ và anh, em đã chọn anh. Em

không hối hận nhưng..."

Tiếng cô tắt dần. Dục Nam cũng không nói gì, ôm chặt cô vào lòng.

Anh biết cha anh khiến cô mất đi ông bà ngoại, mất đi sự yêu thương của
tìn mẫu tử. Nhưnh giờ cô có anh rồi, anh sẽ thay họ yêu thương cô thật
nhiều, bù đắp cho cô.

Diệp Mi không thể kìm nén mà gục mặt vào vai Dục Nam khóc nức

nở một trận. Cô ích kỉ, cô hiểu. Cô luôn luôn như vậy. Chỉ biết lo nghĩ cho
cảm giác của mình mà không nghĩ cho người khác.

Diệp Mi được Dục Nam tắm rửa sạch sẽ và mặc quần áo cho. Cô vừa

cùng anh xuốnh dưới nhà đã nhìn thấy Dục Khiêm đang im lặng ngồi dưới.
Thằng bé ngước mắt nhìn lên. Ánh mắt lạnh lẽo đến thấu xương.

"Cô Dục Nhi bị bọn họ tiêm cho một liều thuốc màu trắng trắng. Con

cũng không biết là gì? Bố mẹ mau đến xem."

Diệp Mi đang bước xuống cầu thang vừa nghe đến liền hốt hoảng suýt

ngã, may mà được Dục Nam đỡ lại.

"Cô Dục Nhi sao? Tại sao lại như vậy được?"

Dục Khiêm cũng nhanh chân lên dìu mẹ. Khuôn mặt có chút bối rối

khi nhìn phản xạ hoảng hốt đến suýt té ngã của mẹ.

"Đó là một loại ma tuý. Uống hoặc tiêm vào sẽ như nghiện. Một tuần

phải tiêm một lần. Nếu không ma tuý sẽ tự quay lại tấn công thân chủ. Chỉ
trong vòng 5 phút nếu quá hạn một tuần, 100% sẽ chết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.