ĐỪNG ĐÁNH MẤT THIÊN ĐƯỜNG - Trang 29

Tiền Giang

Đừng Đánh Mất Thiên Đường

Chương 3

CÁNH CỬA THIÊN ĐƯỜNG

Tấn rời thành phố Nha Trang mà không nhớ gì đến lá thư của Huyền Trân.
Thảo đã xuất hiện như con chim đại bàng trong truyện thần thọai, giăng đôi
cánh lớn che khuất mặt trời. Sự dịu dàng, mềm mại, những lời nhắc nhở ân
cần, một chút chăm sóc kín đáo, tất cả đã làm Tấn như người đi vào mê lộ
một cách tự nguyện. Thật kỳ lạ! Hai con người mới trước đó một hôm chưa
từng là gì của nhau, chỉ một va chạm nhỏ cũng rụt rè ,sợ hãi, thế mà giờ
đây, ai cũng xem người kia là một phần của cuộc sống mình. Sẽ không
tưởng tượng nổi nếu có ai đó gợi nơi Tấn hay Thảo một cuộc chia tay. Hai
câu thơ của một thi sĩ Pháp đột nhiên tràn đầy ý nghĩa:
Lòng ta ôm một khối tình
Tình trong giây phút, mà thành thiên thu!
Từ khi biết yêu cho đến khi không còn sức để yêu là cả một thời gian
dài. Nhưng trong đó, chỉ có một khỏanh khắc đủ sức tạo nên những bước
ngoặc quan trọng cho một đời người. Hiện Tấn đang nắm trong tay khỏanh
khắc đó. Trước đây, Tấn quen biết rất nhiều phụ nữ. Có người từng đi rất
sâu vào đời chàng, thậm chí còn làm rung những cung bậc thần bí của trái
tim, bắt nó tuôn ra những bài thơ làm xao xuyến lòng người. Thế nhưng,
không một ai có thể so sánh với Thảo. Người đàn bà ấy không chỉ có sắc
đẹp, Tạo hóa đã cố tình kết họp nhuần nhuyễn những cái ưu việt để làm
mê đắm lòng người.
Cả Thảo lẫn Tấn đều không biết xe vào Saigon lúc nào.Khởi hành
muộn lại vừa đi vừa nghỉ suốt dọc đường, chuyến công tác đã trở thành
cuộc du lịch ngòai dự kiến. Với Tấn, có lẽ đây là chuyến đi kỳ thú nhất
trong đời. Bao ưu tư khắc khỏai vì công việc, những trăn trở, toan tính
trước khi đi đã bị xóa sạch. Bàn tay nhỏ nhắn của ngưới đẹp đã che khuất
hòan tòan tầm nhìn của người đàn ông tháo vát, đa cảm nhưng cũng đầy
cương quyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.