truyền thuyết Trung Quốc. Nhà vật lý học nổi tiếng, người Hoa đầu tiên
được nhận giải Nobel. Ông kết hôn với Ông Phàm (28 tuổi) năm ông 82
tuổi. Liễu Hạ Huệ (720-621 TCN): người nước Lỗ, thời Xuân Thu, nổi
tiếng là một chính nhân quân tử. Nhân vật nữ không có thực trong Xạ điêu
tam bộ khúc (Anh hùng xạ điêu, Thần điêu hiệp lữ, Ỷ thiên Đồ Long ký)
của Kim Dung. Một hình phạt dã man thời phong kiến: tứ chi của phạm
nhân bị cột vào bốn sợi dây buộc vào bốn con ngựa, con ngựa thứ năm cột
vào cổ phạm nhân. rai : 1 ha = 6,25 rai, 1 rai = 1.600m2 tapioca : Các sản
phẩm sơ chế từ sắn (như sắn lát, bột báng…) giáp: Một cách đo lường thời
gian ở một số nước Á Đông, 1 giáp bằng 12 năm Soi : Hẻm easy open :
Loại hộp có móc khoén ở trên nắp, ể giật lên và mở hộp dễ dàng Kinh lạc
là đường khí huyết vận hành trong cơ thể, đường chính của nó gọi là kinh,
nhánh của nó gọi là lạc, kinh với lạc liên kết đan xen ngang dọc, liên thông
trên dưới trong ngoài, là cái lưới liên lạc toàn thân. Nửa khắc: Tầm mười
lăm phút. Mắt hạnh: Mắt hình quả hạnh đào, là kiểu mắt tròn và có phần
đuôi mắt dài, hình mẫu mắt lý tưởng của các cô gái. Nguyên mạt: Chiếc
khăn lụa dính máu của người con gái trong lần đầu tiên vào đêm động
phòng. Bình thê: Trong chế độ một chồng nhiều vợ, có từ hơn một chính
thất trở nên thì gọi là bình thê. Có nghĩa là cả hai (hoặc nhiều) bà vợ đều là
vợ cả, chính thất. Chữ “Hầu” trong Hầu phủ đọc đồng âm với từ “con khỉ”.
Nhu động: Cử động như giun đất bò. Chữ Xuyên tiếng Trung viết là:
川.
Tức là gọi trai bao. A hoàn bồi giá: Là a hoàn của nhà mẹ đẻ được gả đi
theo khi tiểu thư lấy chồng. Đường huynh: Anh họ đằng nội. Trong tiếng
Trung, Sính Đình có nghĩa là tha thướt (chỉ người con gái xinh đẹp thướt
tha). Khế đất: Văn tự ruộng đất. Cáo mệnh: Phụ nữ được phong hiệu. Văn
phòng tứ bảo là bốn vật dụng thiết yếu của người học thư pháp, bao gồm:
Bút, nghiên, giấy và mực. Bệnh tiêu khát: Trong Đông y chỉ chứng uống
nhiều nước, tiểu tiện nhiều, bao gồm các bệnh đái đường, tháo nhạt... Thời
cổ đại chưa có khái niệm về bệnh tiểu đường. Viên phòng: Chỉ việc bắt đầu
cuộc sống vợ chồng. Đây là hai câu thơ trong bài “Ỷ Hoài” kỳ thứ mười
lăm của Hoàng Cảnh Nhân (Nhà thơ thời Thanh). Dịch nghĩa là: Sao đêm
nay đã không còn là sao của đêm trước, vì ai mà vẫn đứng trong gió sương