ĐỪNG LÃNG PHÍ NHỮNG NGÀY ĐẸP TRỜI - Trang 93

Cậu là kẻ sẽ đi mãi không dừng, mà tớ cũng là người sẽ chẳng vì ai

mà dừng lại. Chúng ta là hai kẻ muốn đi, muốn nhìn, muốn thấu cuộc đời
ngoài kia.

Vậy nên, tớ để cậu đi, cậu cũng cho tớ tự do. Dẫu cho chúng ta chưa

bao giờ ràng buộc nhau điều gì.

Cậu luôn tìm cách níu, còn tớ lại cố tìm cách buông. Cậu nói cậu

không nỡ, vậy cậu cho rằng tớ nỡ sao?

Nhưng giữa tớ và cậu, chúng ta đều roc, nếu còn ở bên nhau sẽ chỉ

mang đến cho đối phương những áp lực vô hình. Mà người chịu áp lực
nhiều hơn luôn là tớ.

Vốn từ lúc sinh ra, thế giới này đã định sẵn, cậu và tớ, dù có chung

đường, dù có nặng tình, cũng chẳng thể là hai kẻ đi cạnh nhau đến cuối đời.

Dù có làm gì thì cũng là điều bất khả, sự thật vẫn là điều không thể

thay đổi. Càng cố gắng, càng ép buộc, càng làm tổn thương tình cảm bao
nhiêu năm qua đã riêng dành cho nhau.

Cậu hiểu rõ, tớ vẫn còn thương cậu lắm. Tớ cũng biết, cuộc đời về sau,

tớ sẽ luôn để hình bóng cậu trong tim mà khóa chặt. Nhưng chỉ trách chúng
ta có duyên, có tình, lại chẳng có nợ.

Gặp đó, quen đó, thương đó rồi cũng phải buông tay quay bước đó.

Thế giới của cậu quá xa tầm với của tớ. Tớ dù cố gắng nỗ lực đến đâu

cũng không thể đứng ngang hàng với cậu. Vậy nên, tớ trả cậu về với thế
giới của cậu, đặt cậu bên cạnh những người cùng thế giới với cậu.

Thế giới đó, tớ không hiểu mà cũng không muốn bất chấp để hiểu nữa.

Cũng như việc, cậu có cố bao nhiêu, chịu đựng thế nào, cũng không thể
hiểu được thế giới của tớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.