ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 254

Sau khi vụ án Hoàng Tông Tường kết thúc, hai người cảm thấy gặp

mặt cũng chẳng có gì để nói cho nên hàn huyên mấy câu rồi tự trở về
phòng của mình. Kết quả, nhóm Đàm Mạt lỡ mất chuyến xe cuối cùng
xuống núi, đành phải trụ lại khách sạn trên đỉnh núi.

Ba người mướn hai phòng, bởi vì giấc ngủ của Đàm Mạt không tốt,

nên Mộ Hà và Trương Mỹ Bối ở cùng một phòng. Phòng của các cô là căn
phòng đầu tiên ở đầu hành lang, phòng Đàm Mạt nằm sát bên cạnh.

Buổi tối trước khi đi ngủ, ba cô gái chơi bài tú lơ khơ cùng với bốn

sinh viên vừa mới quen biết kia. Thì ra hai trong số bốn người họ là một
cặp, chính là Đại Dũng và Bội Bội. Một thanh niên có dáng người không
quá cao lớn tên Chu Duệ, một cô gái trên mặt có tàn nhang nhưng rất sáng
sủa tên Tiểu Huân. Vì Chu Duệ và Tiểu Huân không phải người yêu, cho
nên lúc chia phòng, Đại Dũng và Bội Bội không thể ở cùng một phòng.

Sau khi kết thúc trò chơi, mọi người ai về phòng nấy, Mộ Hà nói với

Trương Mỹ Bối: "Cậu về phòng trước đi, tớ có chút chuyện muốn nói với
Đàm Mạt."

"Chuyện gì?" Vẻ mặt Trương Mỹ Bối tò mò: "Có phải là chuyện giữa

Mạt Nhi và giáo sư Lạc không?"

Lạc Hàm? Vì sao hiện giờ Đàm Mạt và Lạc Hàm lại bị kéo tới gần

như vậy? Mộ Hà nghiêm mặt: "Vấn đề học thuật."

Sau đó cùng Đàm Mạt vào phòng.

Đóng cửa lại chỉ còn lại hai người Đàm Mạt và Mộ Hà, Mộ Hà dựa ở

trên giường, thoạt nhìn dịu dàng ôn hòa, mở miệng lại khiến Đàm Mạt cả
kinh: "Nói đi, Trình Tuấn về lúc nào? Còn nữa, cậu và Lạc Hàm xảy ra
chuyện gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.