ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 360

Thấy Steve có vẻ khó hiểu, tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của

hắn vang lên: "Không hiểu? Cậu đi theo tôi." Nói xong, hắn cầm lấy áo
khoác ra ngoài, Steve nhanh chóng đi theo, Katy thấy thế cũng muốn theo
sau, lại bị cậu chủ cản ở ngay cửa: "San San, những nơi như vậy phụ nữ
không nên tới thì tốt hơn."

Nụ cười xán lạn như ánh mặt trời của hắn khiến Katy cho dù bị gọi

một cái tên khác cũng nguyện ý, chỉ mong nụ cười của hắn mãi dành cho ả
như vậy.

Steve dựa theo chỉ thị của thiếu gia, lái nhanh đến Quán bar Phượng

Hoàng. Tuy quán bar này không ở trong thành phố, nhưng vì ông chủ của
nó được hai giới hắc bạch lưỡng đạo che chở, nên nơi này vẫn rất nhộn
nhịp, 'Chuyện làm ăn' tự dưng cũng rất thuận lợi.

Dáng người cao gầy xen lẫn trong ánh đèn, chiếu trên nnền tuyết. Mặc

dù khoác một chiếc áo rất dày vẫn không lấp được khí chất nổi bật của hắn.

Cậu chủ đứng ở cửa vào VIP, quơ quơ thẻ trước mặt nhân viên bảo vệ,

rồi lách người đi vào.

Giọng nói hắn trầm trầm vang lên: "Vì sao Triệu Húc Quang lại gạt

cậu, gian lận ba bức tranh đó, bây giờ cậu đã hiểu chưa?"

Tiếng nhạc đinh tai cùng bóng người qua qua lại lại trước mắt gã.

Hành lang mờ tở không rõ, có một bóng người cầm vật gì đó đi nhanh vào
gian ghế lô.

Ánh mắt sâu sắc như Steve đương nhiên hiểu được tại sao người kia

lại có vẻ mặt như thế.

"Cám ơn cậu chủ chỉ điểm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.