ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 380

Bar Phượng Hoàng không ở trung tâm thành phố, vị trí hiện tại của

bọn họ lại không có đèn đường, một mảnh tối đen như mực, Đàm Mạt lấy
điện thoại di động, cô ngồi xổm xuống kiểm tra.

Vu Oánh ngồi ở trong xe, cảm giác hơi buồn ngủ nên cô ta lấy di

động, nghịch weibo một chút cho tỉnh táo.

Đợi khá lâu nhưng Đàm Mạt vẫn chưa quay trở lại, cô ta quay kính xe

xuống: "Chị Tiểu Đàm, sao rồi? Không sửa được thì em gọi điện cho các
anh ấy nhé."

Đêm đã khuya, trên đường vắng lặng không có tiếng đáp lại.

Vu Oánh giật thót, "Chị Tiểu Đàm?"

Bốn bề lặng yên như tờ, Vu Oánh xuống xe, "Chị Tiểu Đàm, chị ở

đâu? Đừng làm em sợ mà."

Cô ta run rẩy bấm gọi điện cho Đàm Mạt.

Tiếng chuông réo rắt vang lên, di động nằm cô độc trên đường.

Tim Vu Oánh đập thình thịch, cô ta run rẩy nhặt di động lên, nhấn nút

từ chối cuộc gọi cô ta đang gọi đến.

- Làm sao có thể, chị ấy làm sao có thể tự dưng biến mất chứ!

Vu Oánh lập tức gọi điện thoại Tiêu Vũ, có lẽ anh ấy sẽ biết chị Tiểu

Đàm đi đâu?

"Vu Oánh?"

"Tiêu Vũ... Không thấy... Chị Tiểu Đàm...!" Giọng nức nở khiến Tiêu

Vũ sững người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.