ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 124

- Rất nhiều người yêu nhau mà mỗi người làm việc ở mỗi nơi. Chuyện đó
lớn đó, nhưng đâu phải ở xa nhau là chia tay nhau luôn.
- Chuyện xa gần không quan trọng. Vấn đề là anh biết anh Nguyên thích
em mà anh vẫn để anh ấy đưa anh đi xa, anh không cần giữ em sao?
- Anh tin tưởng em, tin tuyệt đối. Còn nếu em dễ sa ngã thì anh cũng không
tiếc một tình cảm hời hợt.
- Đúng là như vậy. Lý thuyết thì đúng đó, nhưng em không chấp nhận ở
chỗ anh biết người ta thích em mà vẫn làm như không biết, lại để cho người
ta chi phối cuộc sống của mình, em thất vọng chịu không nổi.
- Sao em không sống đơn giản như Nguyệt Hương đi, mọi chuyện sẽ trở
nên dễ dàng hơn nhiều.
Thanh Phương cười lặng lẽ:
- Đừng so sánh em với Nguyệt Hương. Nó biết Minh Nguyên giúp nó vì
em, nhưng nó vẫn chấp nhận. Em cũng chấp nhận được, vì nó với anh
Nguyên không phải là đối thủ của nhau.
- Anh đâu có đủ tư cách coi anh ta là đối thủ.
- Sao anh cứ hay mặc cảm như vậy chứ? Không có tiền như người ta không
có nghĩa là tư cách thua người ta. Anh làm em chịu không nổi vì tính mặc
cảm của anh, lúc mới biết nhau anh đâu có như vậy.
- Có lẽ em làm cho anh trở nên như vậy đó.
- Em làm gì đâu chứ?
- Em làm anh phải so sánh anh với anh ta. Nếu không có em thì anh rất tự
tin.
Thanh Phương thở dài chán ngán:
- Đã so sánh mà anh lại chấp nhận lệ thuộc vào người ta, em phải nói thế
nào nữa đây.
Thái Quyền im lặng một chút, rồi nói thẳng thừng:
- Sao em không nhìn vấn đề đơn giản một chút, khe khắt quá làm người ta
mệt mỏi lắm.
- Ai mệt mỏi thế, anh hả?
- Có lẽ đến lúc nào đó mình sẽ trở nên xa cách nhau vì không cùng nhìn về
một hướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.