ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 146

những suy nghĩ lúc ban ngày và những giấc mơ lúc ban đêm của anh. Một
đêm ân ái với cô đã khiến anh muốn nhiều hơn, nhiều hơn thế rất nhiều.

“Tôi cho là anh sẽ phải chấp nhận việc đó, ít nhất là trong lúc này”, Sam

chen ngang từ chỗ ngưỡng cửa, giọng nói và ánh mắt ông rất lạnh lùng.
“Đừng có bắt nạt cô ấy nữa. Cô ấy đã kiệt sức rồi.”

Max không nhúc nhích lấy một cơ bắp trừ việc quay đầu nhìn Sam,

nhưng đột nhiên ở anh toát lên vẻ dữ tợn, từng thớ thịt trên người anh đều
căng ra, đôi mắt anh lạnh lẽo và chết chóc. “Việc này không liên quan đến
ông”, Max đáp lời, trông anh y hệt như một con mãnh thú với bản năng
nguyên thủy là chiến đấu bất kể khi nào một con đực khác tiếp cận con cái
đã được nó đánh dấu là của mình.

“Tôi thì nghĩ là có. Rốt cuộc anh đã cướp công ty của tôi, bằng thông tin

mà Claire đã cung cấp.”

Max cứng đờ người và quay phắt sang nhìn Claire. “Ông ta biết à?” Cô

tê tái gật đầu.

“Claire đã kể với tôi ngay”, Sam nói, dựa vào cửa. “Ngay khi cô ấy nhận

ra anh là ai. Tính trọng danh dự của cô ấy quá lớn, không thích hợp với
những trò bẩn trên thương trường. Cô ấy đã muốn thôi việc ngay, nhưng tôi
đã thuyết phục cô ấy ở lại”. Trước cái nhướng mày của Max, Sam nói
thêm, “Tôi biết Claire sẽ không bao giờ để mình mắc lại sai lầm đó”.

Claire không chịu nổi khi đứng yên nghe họ nói về mình. Cô cảm thấy bị

lột trần, phơi bày hết những bí mật đen tối nhất cho cả thế giới soi mói và
cười chê. Cô khẽ bật ra tiếng kêu thất vọng khi đi ngang qua Max, đầu quay
đi hướng khác.

“Claire!”, anh nhanh chóng di chuyển, giữ cánh tay và ngăn cô bước

tiếp. Cô tuyệt vọng giật tay ra, cố giằng khỏi gọng kìm kẹp của anh, nhưng
anh đã tóm nốt tay còn lại và giữ cô đứng yên trước mặt mình. Claire cắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.