ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 85

muộn nếu phải về lại căn hộ của mình, rồi tới nhà em và nhà bố mẹ em nữa.
Em không phiền nếu tôi đến nhà em để chuẩn bị chứ? Thế sẽ tiết kiệm
được ít nhất bốn mươi lăm phút lái xe.”

Tim cô lại nảy lên một cách ngu ngốc trước ý nghĩ anh dùng nhà tắm của

mình đẽ tắm rửa rồi mặc quần áo trong phòng ngủ nữa.

“Không phiền gì đâu”, rốt cuộc cô cũng nói. “Ý hay là khác. Mấy giờ

anh đến được?”

“Khoảng sáu giờ. Như thế em có đủ thời gian không?”

“Tất nhiên là có”, cô sẽ phải nhanh tay, nhưng cô nghĩ mình làm được.

Thường cô cũng không mất nhiều thời gian chuẩn cho lắm, và cô lại có thời
gian gội đầu trước khi đi làm. Như vậy cũng tiết kiệm được thì giờ.

“Vậy gặp lại em tối nay.”

Hôm ấy là một ngày bận rộn kinh khủng; cuộc gọi của bà Alma đã mở

hàng cho cả một ngày. Bất kể vội vã thế nào Claire vẫn thấy mình chậm
một bước suốt ngày cả những việc thường lệ cũng phát sinh nhiều chuyện
phức tạp. Một phần công việc của cô là tránh cho Sam bị làm phiền khi
không cần thiết, như thế có nghĩa là cô phải tự quyết định và có những việc
không thể nào để đến hôm sau. Cô làm việc xuyên bữa trưa, cố không tự
hỏi Max đang ở đâu và ước rằng cô được ở bên anh, bất kể đó là chỗ nào.

Giữa buổi chiều các bản đánh giá khẩn cấp mới được chuyển phát nhanh

tới và một nụ cười chậm rãi nở trên mặt Sam trong lúc ông đọc chúng. Với
động tác cực kỳ thỏa mãn ông ném các bản báo cáo lên bàn và dựa người
vào ghế, đan hai tay sau đầu. “Tốt hơn cả hy vọng của tôi”, ông bảo Claire.
“Giá trị tài sản đã tăng gấp bốn lần trong năm vừa qua. Chúng ta an toàn
rồi, thế mà tôi đã bắt đầu toát mồ hôi cơ đấy. Cổ phiếu của chúng ta đang
được giao dịch nhiều lên, mặc dù còn chưa thành mô hình. Chắc chắn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.