ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 214

Chỉ Nick Carlson vẫn còn hơi sợ hãi. Anh ta ngồi hết vặn rồi mở, rồi

lại vặn cái kẹp giấy. Anh ta không thể dừng được. Thứ gì đó đã lê lết vào
vùng thần kinh ngoại biên của anh ta, bám chặt chỗ rìa, vẫn chưa rõ hình,
nhưng ở đó, và gây cảm giác khó chịu chết đi được. Thứ nhất là vì, có thiết
bị nghe trộm trong nhà bác sĩ Beck. Ai đó đang theo dõi anh ta. Nghe lén
điện thoại nữa. Có vẻ không ai biết hay quan tâm tại sao.

“Lance?” Dimonte nói.

Lance Fein hắng giọng. “Anh có biết bác sĩ Beck ngay lúc này ở đâu

không?” ông ta hỏi.

“Phòng khám của anh ta,” Dimonte nói. “Tôi đã bố trí hai cảnh sát

mặc đồng phục canh chừng anh ta.”

Fein gật đầu.

“Thôi nào, Lance,” Dimonte nói. “Trao nó cho tôi đi, đại nhân.”

“Đầu tiên hãy gọi bà Crimstein đã,” Fein nói. “Một động thái xã giao

lịch sự.”

Shauna kể gần như toàn bộ với Linda. Cô bỏ đi phần Beck “nhìn

thấy” Elizabeth trên máy tính. Không phải vì cô có tin tí gì vào câu chuyện
đó. Cô đã chứng minh khá rõ ràng đó chỉ là một trò lừa kỹ thuật số. Nhưng
Beck vẫn cứng đầu. Đừng nói một ai. Cô không giữ bí mật với Linda,
nhưng làm thế thích hợp hơn là phản bội lòng tin của Beck.

Linda dõi nhìn mắt Shauna trong suốt cuộc nói chuyện. Chị không gật

đầu hay lên tiếng, thậm chí không cả cử động. Khi Shauna nói xong, Linda
hỏi, “Cậu có nhìn thấy những bức ảnh không?”

“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.