ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 264

29

Ngày xưa - cách đây mười năm - cô có bạn ở tại Chelsea Hotel

trên Phố 23 Tây. Trong khách sạn một nửa là khách du lịch, một nửa là dân
ở lâu dài, tuyền diện gàn dở. Nghệ sĩ, nhà văn, sinh viên, dân nghiện á
phiện, mọi loại, mọi giới. Móng tay đen, mặt sơn trắng, môi đánh màu đỏ
máu, tóc không một dấu vết uốn quăn - tất thảy trong những ngày trước khi
nó thành xu thế chủ đạo.

Ít thứ đã thay đổi. Đó vẫn là một nơi tốt để ẩn danh.

Sau khi nuốt vội một miếng pizza phía bên kia đường, cô đăng ký vào

khách sạn và không mạo hiểm ra khỏi phòng. New York. Cô đã từng gọi
thành phố này là nhà, nhưng đây chỉ là lần thứ hai cô ghé đến trong tám
năm qua.

Cô nhớ New York.

Bằng bàn tay đã quá thông thạo, cô nhét tóc mình vào dưới bộ tóc giả.

Màu của ngày hôm nay sẽ là vàng với chân tóc đen. Cô đeo một cái kính có
gọng bằng dây kim loại mảnh lên và nhét hàm giả vào miệng. Nó làm thay
đổi hình dạng khuôn mặt cô.

Tay cô run run.

Hai tấm vé máy bay nằm trên bàn bếp. Tối nay, họ sẽ đi chuyến bay

174 của hãng British Airways từ JFK đến Sân bay Heathrow London, đầu
mối liên lạc của cô sẽ gặp họ tại đây và họ sẽ có giấy tờ tùy thân mới. Rồi
họ sẽ lấy tàu đi Gatwick và lấy chuyến bay chiều đi Nairobi, Kenya. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.