ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 266

Nửa tiếng nữa mới đến giờ gặp.

Tôi đi xuống Phố 4 Tây qua Tower Records và vào khu vực trong

thành phố nơi tọa lạc trường Đại học New York. NYU muốn bạn biết điều
này. Họ đóng cọc trên khu đất này bằng những lá cờ có in logo của NYU
màu tía lòe loẹt ở khắp mọi nơi. Xấu chết khiếp, lá cờ màu tía lòe loẹt này
nổi rõ trên nền gạch sẫm màu của Greenwick Village. Cũng rất ích kỷ và
địa phương chủ nghĩa, tôi nghĩ, đối với một vùng đất tự do đến vậy. Nhưng
biết làm thế nào được.

Tim tôi đập thình thịch trong lồng ngực như thể nó muốn phá ra để

được tự do.

Liệu nàng đã có mặt ở đó chưa?

Tôi không chạy. Tôi cố bình thường và làm mình sao lãng khỏi thứ

mà khoảng một giờ nữa có thể đem tới. Những chỗ bị thương từ lần đụng
độ vừa đây đang ở trong trạng thái giữa bỏng rát và ngứa ngáy khó chịu.
Tôi nhìn mình trong kính cửa sổ một khu nhà và không thể không nhận thấy
mình trông lố bịch hết cỡ trong bộ quần áo đi mượn này. Găngxtơ Dự bị.

Xin chào mày, từ ngữ.

Quần tôi cứ tụt xuống. Tôi kéo lên bằng một tay và cố gắng bước đều.

Elizabeth có thể đã ở công viên rồi.

Giờ tôi có thể nhìn thấy quảng trường. Góc Đông Nam chỉ cách đó

một tòa nhà. Dường như có tiếng xào xạc trong không khí, có lẽ một cơn
bão đang nổi lên cũng nên, nhưng đó chắc hẳn là trí tưởng tượng của tôi
hoạt động quá mức. Tôi cúi đầu xuống. Hình tôi được đưa lên tivi chưa nhỉ?
Người dẫn chương trình đã phát đi lời cảnh báo cần-phải-đề-phòng chưa
nhỉ? Tôi ngờ lắm. Nhưng mắt tôi vẫn dán chặt xuống mặt đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.