ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 64

Hai phút sau, hai người phụ nữ kia đã lấy được thư và đi khỏi. Vic

còn lại một mình. Hắn nhanh chóng băng qua phòng và mở hòm thư ra.

Ôi chao!

Một bưu kiện gửi thẳng đến Công ty UYS. Bọc giấy gói màu nâu.

Không có địa chỉ người gửi. Và đủ dày để chứa những tờ xanh ngon thực
sự.

Vic mỉm cười và tự hỏi: 50 000 dollar nhìn giống thế này ư?

Hắn giơ đôi tay run rẩy cầm lấy gói bưu kiện. Hắn cảm thấy nó nặng

một cách dễ chịu trong tay mình. Tim Vic nặng trịch như búa khoan. Ôi,
Chúa thân yêu! Hắn đã theo mưu đồ này tính đến thời điểm này là bốn
tháng rồi. Hắn đã quăng lưới và kéo được vài mẻ cá khá ngon. Nhưng Chúa
ơi, bây giờ hắn kéo được một em cá voi oách thật!

Nhìn xung quanh một lần nữa, Vic nhét gói bưu kiện vào túi áo gió và

vội ra ngoài. Hắn ngoặt đường khác về lại chỗ chiếc xe tải và khởi hành đi
về công ty. Những ngón tay hắn lần tìm món hàng và vuốt ve nó. 50 000 đô.
50 000 dollar. Con số làm hắn choáng váng hẳn.

Vic lái xe về đến công ty CableEye thì màn đêm đã buông. Hắn đậu

xe ở phía sau và đi bộ băng qua cây cầu dành cho khách bộ hành về đến xe
riêng của mình, một chiếc Honda Civic sắt gỉ từ năm 1991. Hắn cau mày
nhìn chiếc xe và nghĩ: Không lâu nữa đâu.

Khu vực dành cho nhân viên khá yên tĩnh. Bóng tối bắt đầu ập xuống

người hắn. Hắn nghe thấy tiếng chân mình, tiếng bước chân mỏi mệt với
đôi giày ống dùng khi làm việc nện lên nền nhựa đường. Hơi lạnh xuyên
vào chiếc áo gió. 50 000 dollar. Hắn có 50 000 dollar trong túi.

Vic khom vai vội vã bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.