ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 146

Mộng Nhược khịt khịt mũi, vẻ mặt càng thêm ảm đạm, bà gần như nấc lên
từng cơn khi ngắm nhìn gương mặt trẻ trung xinh đẹp nhưng ngang ngạnh
của con gái :
- Người ta khác, người ta có bố, con ạ.
Tiểu Điệp im lặng, những lời bà mẹ không hề thuyết phục nổi cô . Cô nhớ
lại cuộc sống thời thơ ấu và trề môi nói tiếp :
Ngày khi bố còn sống, gia đình mình cũng không bằng họ, mẹ ạ.
Mộng Nhược buồn bã nhìn xuống đất, giọng nói run run.
- Thôi đừng oán trách nữa . Chúa ban cho chúng ta cái gì, chúng ta hẵng
bằng lòng với cái đó, con ạ.
- Không, con không thể bằng lòng được, con không bao giờ bằng lòng với
cuộc sống gia đình mình, mẹ ạ - Nói xong, Tiểu Điệp đẩy bát ra xa - Con
cùng tuổi với Thiên Nhu, cùng cả tháng sinh nữa, thế mà nó sống sung
sướng hơn con.
- Lúc còn nhỏ sống sung sướng chả có nghĩa lý gì cả - Như mẹ đây, lúc
bằng tuổi con bây giờ cũng chả sống sung sướng hạnh phúc là gì ?
- Nhưng mẹ Ơi, con xem ảnh mẹ lúc nhỏ rồi, ông bà ngoại không oai như
bố mẹ Thiên Nhu đâu . Mẹ nó trẻ đẹp, bố nó đường bệ rất mực, mẹ ạ.
- Như thế nào cơ ? - Mộng Nhược bất thần buột miệng :
- Mẹ hỏi về ai vậy ?
Mộng Nhược giật mình, sửa lại :
- Hỏi về bạn con ấy mà.
- Có gì khó, lần sau con sẽ dẫn nó đến chơi để mẹ xem mặt, mẹ khắc rõ
ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.