ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 167

phản bội lại em không nào?
Tiểu Điệp nhìn Thêm Bạch ngỡ thằng này thực lòng, cô cũng thấy mình dịu
lại.
- Nhưng mà vừa rồi anh nhìn thấy em đi với người ta, quả tình trong lòng
anh thấy thế nào ấy, cho nên anh đã nói mấy câu cốt để trêu tức em.
- Cớ gì anh khó chịu nào?
- Vì anh rất mến em.
- Không biết ngượng. - Tiểu Điệp bật cười. Càng nhiều con trai thích mình,
cô càng cảm thấy tăng thêm niềm tự hào về mình.
- Có gì mà ngượng? Các cụ nhà ta vẫn nói "Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo
cầu" cơ mà.
- Thôi được rồi! - Tiểu Điệp dừng chân - Anh đi đàng anh, đừng theo tôi
lẽo đẽo nữa.
Thêm Bạch cũng không muốn làm khó dễ với cô, cậu cũng biết Tiểu Điệp
sợ có người nhìn thấy cô ta đi với mình vì nhà cô đã ở ngay trước mặt kia.
- Tiểu Điệp ơi! - Giọng Thêm Bạch van lơn thành khẩn - Chủ nhật này, tôi
mời cô đi xem phim nhé?
- Tôi không có thì giờ.
- Thì hôm nào cũng được, miễn là cho tôi mời cô, hay cô thích đi nhảy
cũng được.
Tiểu Điệp động lòng. Có người rủ đi chơi vẫn hơn là ở nhà một mình. Mẹ
không cho cô chơi với bạn trai mà hạnh kiểm Hoàng Thêm Bạch lại không
tốt.
Nhưng cũng chẳng sao, dăm thì mười họa mới đi với nó một lần...
- Có ưng thuận, tôi mới để cô về cơ.
- Nếu không thì sao? - Tiểu Điệp cố tình thách thức.
- Không thuận thì... - Cậu nghiêng mình rung rung người định dọa dẫm, sau
lại nghĩ: Tiểu Điệp ngang ngạnh, dùng thủ đoạn mềm dẻo vẫn hơn - thì...
tôi tự tử.
Tiểu Điệp cười ha hả:
- Cũng phục cho anh lắm mẹo!
- Không tin hả? - Bất ngờ cậu rút con dao và bật lò so ra "tách" một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.