ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 171

người đang lúc thẹn thùng chính là dáng vẻ hấp dẫn nhất.
- Em tiện thể hỏi ngài vậy thôi, ngài không phải bận tâm. - Tử Thu nói với
giọng nghiêm nghị - Có lẽ em chưa lường được sức mình, còn ngài, thiếu
gì các danh họa sẵn sàng vẽ cho ngài.
- Nói gì lạ vậy? Trong mắt tôi chính cô mới là danh họa kia. Chờ xong bức
tượng do Giai Lập ta sẽ bàn nhé!
- Hết tuần sau là xong. Em đang cố khắc cho xong.
- Nhanh thế? - Đại Nhạc mỉm cười và nghĩ thầm không khéo cô bé cố khắc
cho xong để vẽ mình cũng nên. Chàng cố tình tung ra một câu hỏi thăm dò
- Cô có nói là muốn vẽ cho Giai Lập một bức chân dung kia mà?
- An đệ bảo gần đây bận quá, vả lại sức khỏe không được tốt, an đệ bảo thư
thả đã.
- Sao lại có thể như vậy? Cô bấy lâu nay gọi bà ấy bằng an đệ, vậy thì bà ấy
phải có trách nhiệm nâng đỡ cô chứ?
- Dạ không sao đâu ạ, đã có an khấn nâng đỡ cũng được. - Cô cười như nắc
nẻ.
- Ai là an khấn? Tôi ư?
- Xin lỗi nhé, ngài không muốn nhận làm an khấn phải không?
- Không phải không muốn nhận, mà vì tôi cảm thấy gọi như thế hóa ra già
mất.
- Vậy thì em cứ gọi ngài vụ trưởng nhé!
- Cách xưng hô quan cách sinh ra xa cách, thực ra tôi rất thích người khác
gọi tên mình. Các bạn Trung Quốc gọi tôi là Đại Nhạc, các bạn nước ngoài
gọi tôi là T.Y, đấy tùy cô chọn.
- Em chảm dám tự tiện đâu ạ.
- Chúng ta chả đã là bạn ư? Gặp nhau một lần, nói chuyện với nhau bằng
điện thoại một lần, như vậy chúng ta đã rất thân nhau rồi mặc dù hôm nay
không phải gọi điện cho tôi.
- À, anh không nhắc, em suýt quên, em cần báo cho anh Thiên Lập em một
tin vui.
- Tin vui gì? Có phải giữ bí mật với tôi không đấy?
- An đệ bảo rằng khắc xong tượng sẽ mở tiệc rượu ăn mừng, nhân dịp đó sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.