ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 178

QUỲNH DAO

Đừng Quên Đêm Nay

(Nguyên tác: Biệt Vọng Kim Tiêu)

Chương 35

Quả thực yên tĩnh. Không phải ngày chủ nhật, đã đến giờ làm, khách ăn
trưa ra về hết. Tầng dưới thưa thớt vài ba người, qua cầu thang chật hẹp,
lên tầng hai ánh sáng mờ mờ ảo ảo, ghế tựa cao lút đầu có một vẻ gì đầy bí
ẩn. Hai người khách đang ngồi dựa vào nhau ở một góc, họ không biết có
người mới đến. Một cảm giác không tự nhiên đột nhập tâm hồn Tử Thụ Bỏ
ra về không tiện, hơn nữa chàng có một sức hấp dẫn đối với nàng, Tử Thu
đành tự an ủi: Đã đến đây rồi, ngồi chơi một lúc cũng chẳng sao.
Sau khi đặt hai tách cà phê lên bàn, người hầu bàn bỏ đi ngaỵ Nhìn quanh
một lượt, Đại Nhạc hỏi với giọng thích thú:
- Thế nào em, nơi này được đấy chứ?
- Làm sao anh biết nơi này nhỉ?
- Anh có đến đây ăn cơm ở lầu dưới kia một lần, thấy bảo tên này là quán
cà phê, chỗ ngồi thú vị, anh có mò lên xem qua cho biết, không ngờ bây giờ
chỗ này dành cho chúng mình.
Tử Thu ngồi cứng đơ, mười ngón tay không ngừng đan vào nhau. Đại Nhạc
nhìn nàng cười:
- Em có vẻ căng thẳng, có sao đâu!
Tử Thu thở hắt ra một hơi dài rồi buông lỏng sống lưng, lắc đầu cười:
- Em cũng không hiểu tại sao nữa, có lẽ vì đã lâu em không đến những nơi
đây.
- Anh lại còn lâu hơn. Anh đến đây một lần đã cách đây mười mấy năm rồi.
- Anh kể em nghe, anh với an đệ yêu nhau như thế nào? - Để tỏ vẻ tự nhiên
nàng đổi thế ngồi.
- Chuyện đó có gì đáng kể đâu em, hai người quen nhau, yêu nhau dần rồi
cưới nhau có vậy thôi.
- Trong câu chuyện bình thường nhất đã bao hàm một cái gì không bình
thường rồi. Anh cứ kể em nghe, lúc đầu hai người làm sao quen biết nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.