ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 179

- Nếu như em cảm thấy ngoài chuyện này không có chuyện gì lý thú hơn
nữa, thì anh kể em nghe vậy.
Đại Nhạc vừa cho đường vào tách cà phê của nàng vừa trầm ngâm suy nghĩ
một lúc, rồi anh kể:
- Anh quen Giai Lập vào năm thứ ba sau khi anh đến Đài Loan. Hồi ấy anh
mới về công tác ở bộ ngoại giao. Một vị đồng sự là bạn học của anh ruột
Giai Lập ở cùng nhà với anh. Anh bạn đó thường đến chơi nhà Giai Lập,
cũng thích Giai Lập và thường kể chuyện về cô ấy.
- Do đó anh cũng để ý chứ gì?
- Không, lúc đầu anh cũng không để tâm gì.
- Vì vấn đề đạo lý giữa bạn bè, phải không anh?
- Cũng không hẳn thế, em ạ. Anh ta đã có vợ, bà vợ đang ở lại Đại Lục để
sinh nở, chưa cùng sang được. Anh ta vẫn phàn nàn rằng biết thế không lấy
cô nọ, để cầu hôn Giai Lập. Anh ta kể, khi mới quen Giai Lập, cô ấy còn là
một cô bé. Mấy năm sau cô bé trở thành thiếu nữ. Hơn nữa gia đình Giai
Lập bề thế, nếu cưới được cô ấy làm vợ, công danh trong sự nghiệp ngoại
giao sẽ càng có triển vọng hơn.
- Anh ta thuyết khiến anh động lòng à?
- Cũng không phải thế, bởi vì hồi ấy anh đã có bạn gái rồi, em ạ.
- Hả? - Tử Thu càng thêm tò mò - Chị ấy là ai đấy, hở anh?
Đại Nhạc nhấp một ngụm cà phê, phóng mắt vào cõi xa xăm, anh đang tìm
lại một cái gì đã lãng quên từ lâu.
- Cô ấy là bạn học của anh, em ạ.
Chịu ảnh hưởng của Đại Nhạc, nàng bất giác nâng tách cà phê lên môi:
- Anh cứ bảo chuyện tình của anh rất bình thường, thực ra đầy uẩn khúc
đấy chứ, anh!
- Cũng không thể coi là đầy uẩn khúc em ạ. Đời người ta về mặt tình cảm,
ai mà chả nếm trải một đôi lần.
- Vậy thì anh đã trải qua mấy chuyện về tình duyên rồi?
- Ngoài người bạn gái đó thì đến Giai Lập thôi, nhưng tương lai sẽ ra sao...
giờ cũng không thể nói trước được.
Nhận thấy đôi mắt Đại Nhạc đang nhìn mình với vẻ thâm trầm, nàng lảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.