ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 181

- Sau khi đến Đài Loan, anh có liên lạc với chị ấy được không? - Tử Thu
nhìn Đại Nhạc đầy thông cảm.
Đại Nhạc trù trừ giây lát rồi đáp:
- Có, em ạ.
- Anh liên hệ bằng cách nào? Nhờ các bạn ở Hồng Kông chuyển thư hộ,
phải không anh? - Tử Thu nhớ ra rằng có nhiều người có thân nhân ở Đại
Lục đều liên lạc qua con đường Hồng Kông.
- Không, hơn một năm trời anh và cô ấy mất hẳn liên lạc với nhau, những
tưởng không còn hy vọng gì nữa, nhưng một hôm anh nhận được thư, cô ta
báo tin rằng đã đến Hồng Kông để sang Đài Loan với anh.
- Nhưng khi đó anh đã quen an đệ rồi, anh nhỉ?
- Không những thế, mối quan hệ giữa chúng tôi đã rất thân thiết.
- Vậy anh xử lý như thế nào? - Câu chuyện xảy ra đã bao năm trời, vậy mà
Tử Thu tỏ ra sốt sắng lo thay cho Đại Nhạc.
- Anh còn biết làm sao được nữa, em nghĩ xem nào?
- Anh trả lời chị ấy như thế nào?
- Anh không trả lời gì cả.
Tử Thu lắc đầu vẻ bâng khuâng:
- Em chưa hiểu ý anh, anh ạ.
- Anh... - Đại Nhạc nhún vai - Anh im tịt, không viết chữ nào trả lời thư cô
ấy.
Tử Thu hai tay ôm má, nhìn chàng trầm ngâm một lúc:
- Có lẽ em không nên phê phán anh, nhưng dù sao em vẫn cảm thấy anh xử
sự như vậy thì tàn nhẫn quá.
- Vậy thì theo em, anh nên giải quyết vấn đề này như thế nào? - Đại Nhạc
nói một cách uyển chuyển - Lúc đó anh đã sắp tổ chức lễ cưới với Giai Lập
rồi, hay em cho rằng anh nên chia tay với Giai Lập?
- Ý em không phải như thế, anh ạ. - Tử Thu hạ giọng, nàng đang đứng trên
lập trường thông cảm với kẻ yếu, bênh vực người đàn bà mà nàng không hề
quen biết - Anh có thể kết hôn với Giai Lập, song anh không nên không nói
lại với chị ấy một câu. Anh thử nghĩ xem, chị ấy ôm biết bao niềm hy vọng
về anh, rút cuộc anh lờ tịt người ta đi, chị ấy làm sao chịu nổi đòn đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.