ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 198

- Em cứ cảm thấy buồn phiền trong lòng.
- Em bảo rằng chỉ phiền muộn khi nào không gặp mặt anh cơ mà!
- Em vẫn thấy bực bội thế nào ấy.
- Tại sao vậy, em yêu?
- Còn phải hỏi ư? - Sợ bật lửa, Giai Lập hỏi - Anh thấy cái bật lửa này
giống gì nào?
- Còn em? - Thiên Lập cầm bật lửa từ tay nàng, hình như đang nhìn bật lửa
để quan sát hình thù của nó, kỳ thực anh đang nghĩ đây là món quà quý giá
của Bùi Mẫn tặng anh. Thiên Lập không nghiện thuốc lá, thỉnh thoảng hút
một điếu với bạn cho vui. Nhưng anh thường xuyên mang nó theo đề phòng
khi cần tỏ lòng ân cần với đối phương trong môi trường xã giao.
- Giống một con thuyền.
- Đúng là giống thuyền. - Thiên Lập đặt bật lửa trên lòng bàn tay - Chúng
ta ngồi trên con thuyền này đến một chân trời mới, em nhé?
Giai Lập dựa đầu trên ghế, mắt nhắm nghiền, nàng tưởng tượng mình đang
ngồi trên thuyền đi giữa biển trời mênh mông, tâm trạng nàng cũng mênh
mông.
- Chân trời nào hở anh?
- Bất cứ chân trời nào cũng được. Giai Lập, nếu Bộ điều anh đến một nước
khác em có bằng lòng không?
Tim nàng bỗng se lại, nàng dấu mặt vào lồng ngực chàng:
- Anh muốn xa rời em à?
- Không, ý anh là hai chúng mình cùng đi. - Thiên Lập vuốt ve nhẹ nhàng
mái tóc ngắn mềm mại của nàng - Chúng ta hãy đến một đất nước xa xôi,
chúng ta sẽ bắt đầu cuộc sống mới giữa những người xa lạ, không bị ai làm
phiền, em thấy thế nào?
Giai Lập nhắm mắt lại, bao năm nay nàng hằng ao ước được Đại Nhạc vuốt
ve âu yếm như bây giờ, được nghe nhữg lời nói đầy thơ mộng. Nhưng Đại
Nhạc bận bịu suốt ngày, hễ có giờ nhàn rỗi, Đại Nhạc chỉ lo nghỉ ngơi, mãi
đến bây giờ nàng mới được nghe những lời nói như giấc mộng thần tiên từ
miệng một người đàn ông khác. Giai Lập nhớ lại có lần du lịch tới Ha- Oai,
nắng chiều đỏ rực như than hồng, cây dừa đung đưa trước gió, bên bờ biển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.