ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 221

QUỲNH DAO

Đừng Quên Đêm Nay

(Nguyên tác: Biệt Vọng Kim Tiêu)

Chương 42

Bà Lê biết không giữ được hai anh em, vả lại bà con lo con gái bà vận xúi
thua mất ván bài của bà, bèn ca thán:
- Thôi đi đi, các con nay đã mọc đủ lông cánh thì cứ việc mà bay đi!
- Không phải chúng cháu đâu ạ, đó là anh hai và em tư đi Mỹ mất đấy ạ -
Tử Thu nói nhỏ.
- Cháu sợ mình không có dịp xuất ngoại hay sao ? - Bà Lê không chịu kém
. Bà cảm thấy Tử Thu bạc, nuôi từ tấm bé đến lớn, nó không hề biết công
ơn nuôi dưỡng của bà . Song bà Lê là một người đàn bà thị thành, không
hay chấp nhặt . Với lòng độ lượng, bà lái câu chuyện một cách khéo léo
sang Thiên Lập
- Thế nào, công việc của anh có tin gì chưa ?
- Dạ, cháu vẫn còn phải chờ đợi ạ - thiên Lập đáp.
- Chú anh cũng đã nói với ông thủ trưởng rồi, ông ta cũng trả lời rằng thư
thả đã - Bà Lê vỗ vai Thiên Lập một cách thân mật - Xem ra anh cũng nên
nhân lúc này cưới vợ đi, sau này có thể đưa vợ con xuất ngoại luôn. Các vị
cán bộ ngoại giao thành đạt trong sự nghiệp đều nhờ bà vợ cả đấy!
- Cháu hi nào ba mươi tuổi hẵng hay - Thiên Lập cười trả lời, kể tuổi mụ là
ăn tết xong anh cũng ba mươi rồi còn gì ? - Bạ hạ thấp giọng - Bà vợ Ông
Phùng phó tư lệnh vừa hỏi thăm anh đấy . Bà có một cô cháu năm nay học
năm thứ tư đại học ngoại ngữ, nghe bảo có bà con với bà Vu bộ trưởng đấy,
hôm nào thím mời cô ấy đến nhà mình ăn cơm nhé?
Thiên Lập vâng lời một cách ngoan ngoãn . Bà Lê vốn dĩ thích anh hơn, vì
tính anh thuần, không như tính Tử Thu, có góc có cạnh.
Rời khỏi biệt thự nhà họ Lê, Thiên Lập vừa lái xe vừa nhìn Tử Thu hỏi:
- Em suy nghĩ gì thế ?
- Có gì đáng nói đâu ? - Tử Thu giận dỗi - Em không muốn đến, anh cứ bắt
em đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.