ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 222

- Nên đến với chú thím, em ạ - Thiên Lập nói một cách dịu dàng - Uống
nước phải nhớ nguồn, em đừng quên rằng em lớn lên trong nhà chú thím,
em a.
Tử Thu ngoảnh đầu lại nhìn ra phía sau, không thấy biệt thự nhà họ Lê đâu
nữa, nhưng nàng không hề bị thuyết phục bởi những lời lẽ của Thiên Lập .
Đối với ngôi nhà đó, nàng vẫn có một cảm giác xa lạ, cứ như không hề có
liên can tới nàng . Nàng bắt đầu nghi hoặc: Qúa khứ với hiện tại có liên
quan gì tới nhau không đấy nhỉ ? Ví như Cổ Lôi, có thời gian nàng yêu anh
say đắm, giờ đây hồi tưởng lại, cảm thấy vô nghĩa.
Qúa Khứ là vô nghĩa, tương lai là ẩn số, chỉ có hiện tại là có ý nghĩa hơn
cả.
Nàng lại nhớ Đại Nhạc.
Vô tình, Thiên Lập thấy khóe môi nàng hé lộ một nét cười bí ẩn.
Thiên Lập bất giác hỏi nàng:
- Em cười gì đấy ?
Tử Thu tròn mắt nhìn anh . Nàng vừa cười ư ? Nàng không biết điều đó.
Tử Thu vội vàng lấp liếm:
- Em thấy anh giỏi thật, mua được cả xe nữa.
- Xe cũ đấy mà.
Nàng không có kiến thức gì về xe cộ, cứ thấy xe màu đen sáng loáng, tuy
bé nhưng vẫn oai, nàng không khỏi thèm khát.
- Bao nhiêu tiên đấy anh ?
- Rẻ thôi - Thiên Lập trả lời mập mờ.
- Có rẻ cũng phải mấy vạn bạc - Tử Thu tỏ vẻ bất mãn - Anh cứ kêu ca là
thiếu thốn, thế làm sao anh có tiền mua xe đấy ?
- Mua trả tiền dần đấy mà.
Nàng không nói gì thêm, chăm chú quan sát anh mình đang cầm tay lái.
- Anh ơi, khi nào anh dạy em lái xe với nhé ?
- Dạy em ư ? - Thiên Lập cười - Em định bỏ nghệ thuật chuyển sang nghề
lái xe hay sao ?
- Anh khinh người thế ?- Nàng thản nhiên trả lời - Biết đâu có ngày em
cũng mua một cỗ xe thì sao ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.