ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 256

Khu phố cũ Cổ Đình, đèn đường tù mù, đường đi còn chưa quen, Thiên
Lập phải giảm tốc độ. Sau khi nhận rõ mục tiêu, anh cho xe dừng, mở cửa
bước ra. Đang định hít thở chút khí trời, chợt một cái bóng thon nhỏ xuất
hiện trước cổng một ngôi nhà lớn.
- Em xin chào cô Viêm ạ!
- Chào em.
Thiên Lập đứng bên xe, lặng lẽ cười nhìn Viêm Bối Kỳ đang đi về phía
mình. Anh tin rằng nàng vừa ra khỏi cổng đã nhận biết mình. Không chút
ngạc nhiên nàng vẫn giữ phong độ điềm đạm như cũ. Đến trước mặt anh,
nàng dừng lại, mỉm cười:
- Anh đã đến rồi ư?
- Anh chờ em đấy.
- Chờ em lâu chưa?
- Cũng không lâu lắm.
Anh nhìn đồng hồ trả lời một cách khoa trương:
- Cũng khoảng nửa tiếng.
Bối Kỳ không tỏ ý xin lỗi. Với nàng, cho dù Thiên Lập có chờ lâu hơn nữa
cũng là lẽ dĩ nhiên.
Với phong độ của nàng công chúa, Viêm Bối Kỳ bước vào xe ngồi xuống
chỗ ghế Thiên Nhu vừa ngồi xong, hai quyển sách Anh văn đặt trên đùi.
- Làm sao anh biết em ở đây?
Thiên Lập trả lời một cách ý tứ:
- Một khi quan tâm đến nhau, khắc để ý nhất cử nhất động của nhau.
- Thế có nghĩa là anh đang theo dõi em?
- Trái tim anh đang theo dõi em. Nếu hành động anh theo dõi em chả hóa ra
anh gian tà à?
- Ai nói với anh, em học phụ đạo Anh văn ở đây?
- Chính em! Anh mời em đi xem phim, em bảo anh các tối thứ hai, thứ tư
và thứ sáu em bận.
- Vâng, em có nói thế thật, nhưng em có nói nơi có mặt của em đâu nhỉ?
- Thì anh có thể hỏi thăm ở người khác chứ.
- À! - Bối Kỳ gật đầu - Cán bộ ngoại giao đều kiêm nhiệm tình báo, phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.