ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 257

không anh?
- Anh vẫn tưởng em là con người nhân từ, không ngờ em cũng biết nói
móc.
- Điều đó không phải tự ý em đặt ra, mẹ nuôi vẫn nói với em rằng các cán
bộ ngoại giao đến các nước khác bề ngoài là để xây dựng tình hữu nghị
giữa hai nước, nhưng thực chất là để thu thập tin tức. Anh thấy có cần phải
đính chính không anh.
- Không còn gì để giải thích thêm nữa.
Thiên Lập nói bằng tiếng Anh.
- Thế có nghĩa là công nhận chứ gì? - Bối Kỳ cười nói tiếp - Mẹ nuôi còn
nói với em rằng, do ảnh hưởng của nghề nghiệp, cho nên cán bộ ngoại giao
có thói quen giả dối, không có tình cảm chân thật.
- Không thể vơ đũa cả nắm như thế được. Những người làm công tác ngoại
giao cũng là những con người bằng xương bằng thịt như mọi người khác.
Có chăng là họ ít xúc động bằng tình cảm thật.
- Anh đã bị xúc động bằng tình cảm thật bao giờ chưa?
Do dự một lúc Thiên Lập trả lời:
- Chuyện đó qua đi lâu lắm rồi.
- Lâu là thời nào vậy, anh có thể kể em nghe không?
- Lúc anh đang học cao trung.
- Anh yêu sớm thế cơ à?
- Giờ nghĩ lại thì thấy đó là trò trẻ con, vì hồi ấy còn ít tuổi quá.
- Đã gọi là trò trẻ con, sao anh có thể nói là tình cảm thật?
- Có thật em muốn nghe chuyện anh không? - Thiên Lập nhìn Bối Kỳ - Nếu
thật, anh cho xe đến chỗ nào vắng vẻ, chúng mình tâm sự với nhau nhé.
Bối Kỳ vẫn ngồi đường bệ, không phản đối.
- Chúng ta đến đâu bây giờ?
- Chúng ta đến đường Thủy Nguyên cách đây không xa.
- Đường Thủy Nguyên vắng vẻ thật rất thuận tiện cho việc tâm tình. - Bối
Kỳ không chút e thẹn, ngượng nghịu, nàng căn dặn - Có điều chúng ta
đừng ngồi chơi lâu quá, kẻo mẹ em mong.
- Lạ thật, mẹ em quý em như vàng mà nở để em đi phụ đạo Anh văn cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.