ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 42

- Ai đấy ? Ngài vụ trưởng đang bận họp.
- Tôi là Trương phu nhân đây mà.
- Thảo nào, nghe giọng rất quen, tôi là Thiên Lập, xin chào an đệ.
Nàng cười vang vì thấy anh ta gọi mình bằng an đệ cứ ngọt sớt, y như nàng
quả là cô ruột anh ta không bằng.
- An đệ có việc gì cần không ạ ? Khoảng mười một rưỡi ngài sẽ họp xong.
- Cũng chẳng có việc gì.
Thấy giọng nàng có vẻ do dự :
- Thế này nhé, ngài họp xong tôi báo cáo ngay để ngài gọi điện về cho an
đệ.
Tính lại thời gian, họp xong vừa đến giờ đi dự tiệc.
- Thôi, phiền anh quá.
- Hay là an đệ cứ dạy thẳng cũng được . Từ ngày được điều về văn phòng
ngài vụ trưởng, tôi luôn mong có dịp hầu an đệ, hôm nay mới có dịp may
hiếm có thế này.
Nghe giọng nói quá ư săn đón, nhưng nàng cảm thấy có vẻ thành tâm.
- Thật đấy, an đệ không phải ái ngại gì - Anh ta nhấn giọng - Bất cứ việc
lớn nhỏ, an đệ cứ căn dặn, tôi xin làm chu tất.
Nàng không khỏi cảm động, khác hẳn giọng nói choe chóe của bà Phùng
lúc nãy, do đó nàng càng cảm kích về tấm lòng chàng . Tuy nhiên, do xuất
thân cao qúy, nàng không thể để lộ điều gì bất cẩn trong lời ăn tiếng nói,
nàng đành nén nỗi thắc mắc.
- Cảm ơn anh - Để đền đáp tấm lòng Thiên Lập, nàng tỏ ý quan tâm - Công
tác có bận không ?
- Bận thì có bận thật - Anh ta cười - Ngài vụ trưởng là con người lỗi lạc, tôi
cũng không dám làm việc quá ư kém cỏi nhưng ngoài giờ cũng khá rảnh
rỗi.
- Buổi tối anh tiêu khiển bằng gì ?
- Chưa thể gọi là tiêu khiển, phần lớn thời gian ở nhà xem báo, đọc sách.
- Chăm học quá nhỉ - Giai Lập nửa thật nửa đùa.
- Thưa an đệ, không chăm cũng không được, mọi người đang tiến bộ thế
kia, mình cũng phải cố sao cho khỏi lạc hậu . Vả lại sống một thân một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.