ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 76

- Bố con khi nào về?
Giai Lập thần người ra một lúc:
- Mẹ làm sao biết được. Bố con vừa đi có mấy ngày - nhìn con trai một lúc
nàng nói tiếp - Tại sao bỗng dưng con lại hỏi?
- Có gì đâu ạ. - Thiên Uy bứt rứt về câu hỏi của mẹ, cậu hiểu tính mẹ, đã
hỏi là hỏi đến cùng, cho nên đành phải trả lời - Trong bưu thiếp viết cho
con không thấy nói gì cả.
- Được thế cũng đã quý lắm rồi, con ạ.
Thiên Uy không bằng lòng cách trả lời có ý thở than của mẹ. Chả nhẽ mẹ
cho rằng bố làm như vậy là thừa hay sao?
- Ba con cũng chỉ gửi bưu ảnh cho mẹ thôi.
Theo luồng mắt mẹ, cậu nhận ra tấm bưu thiếp trên tủ hóa trang, in ảnh một
vũ nữ Thái Lan mặc áo lộng lẫy, đi chân không, mười ngón tay cong lên
như những cánh hoa. Thiên Uy cầm lên xem rồi lật ra mặt sau.
Bố viết có dài hơn, nhưng chữ cũng to, nguệch ngoạc có mấy dòng đã
choán hết tấm bưu thiếp.
- Bỏ xuống, Thiên Uy! Chưa được phép đã đọc thư người khác là vô lễ.
Khi mẹ mắng, cậu đã đọc xong mấy dòng chữ trên tấm thiếp. Đúng là bé xé
ra to, tấm bưu thiếp có gì là bí mật cơ chứ, việc gì mẹ phải nói chuyện phép
với chả tắc.
- Bưu thiếp có nghĩa là ai cũng đọc được cơ mà, mẹ.
- Thiên Uy, mẹ không thích con cãi giả mẹ như thế đâu nhé. Nếu không có
chuyện gì nữa thì con đi đi để mẹ nghỉ.
Sau khi Thiên Uy bỏ đi, Giai Lập thấy ân hận về thái độ của mình đối với
thằng con.
Tại sao nó dẫn xác đến đúng vào lúc này? Đúng lúc nàng đang phiền muộn,
cho nên nó phải hứng lấy sự gắt gỏng của nàng.
Nếu như Thiên Uy nói chuyện khác tình hình sẽ đỡ hơn, đằng này nó lại
nhắc đến Đại Nhạc, cũng có khác gì chọc vào vết thương của nàng.
Sau khi ngủ trưa dậy, nhận được bưu ảnh của Đại Nhạc, lòng nàng buồn
phiền mãi cho tới bây giờ. Nỗi phiền muộn kéo dài đã lâu.
Trước khi nhận được bưu ảnh, nàng đã cảm thấy trong người bứt rứt. Cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.