ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 85

Ban đầu Thiên Lập cảm thấy Giai Lập có sức hấp dẫn kỳ lạ, chàng không
dám nuôi tham vọng gì . Không ngờ cuộc viễn du của Đại Nhạc đã tạo điều
kiện cho chàng tấn công Giai Lập.
Bây giờ kém năm, chàng vội ra khỏi nhà, khấp khởi chàng nghĩ thầm :
Đúng là thượng đế an bài.
- Giai Lập, em đến muộn rồi, muộn mất mười hai phút.
- Tôi đã định không đến.
- Không, tôi không có ý trách gì đâu, chỉ nhớ em, chỉ muốn gặp em càng
sớm càng tốt . Vả lại kẻ qua người lại đông đúc, thấy tôi đứng chờ ở đây,
họ không khỏi tò mò nhìn tôi.
- Việc gì anh phải đóng bộ vào thế ?
- Em cũng thế . - Thiên Lập đang mải ngắm mặt Giai Lập, giờ mới chú ý
trang phục của nàng . Áo khoác mầu ngà, cổ thắt khăn voan mầu đỏ . Vẻ trẻ
trung của nàng càng được tôn thêm trong ánh sáng lờ mờ buổi hoàng hôn.
- Giai Lập cùng mặc bình thường thôi, vì khôNg thấy anh dặn trước là đi ăn
ở đâu.
- Em xem chúng mình nên đi đâu ?
- Hôm nay ai là chủ xị ?
- Tất nhiên là tôi ! Nhưng tôi muốn Giai Lập quyết định về địa điểm.
- Tôi thấy chẳng có nơi nào đáng cho chúng ta đến.
- Hãy cho biết em thích món ăn gì ?
- Vấn đề không phải món ăn, mà đến bất cứ nơi nào tôi cũng có thể gặp
người quen.
- Gặp người quen thì đã sao nào ? Chả nhẽ tôi không được phép mời an đệ
ăn bữa cơm hay sao ? - Nói tới đây, đang ngồi chếch để ngắm Giai Lập,
chàng vội ngồi ngay ngắn, như cố tình khiêu khích những người quen.
- Anh biết đấy, người ta sẽ nghĩ khác . Tất nhiên, Thiên Lập đã có bài học ở
Hán Thành . Vả lại người ta có nghĩ cũng chả oan.
- Xã hội ta chúa hay đồn đại, em không muốn người ta có cớ xỉ vào sau
lưng mình . Tôi hiểu . Thiên Lập nói tiếp :
- Cho dù người ta nhìn thấy, họ chưa chắc đã nghĩ xấu, bởi vì ai cũng biết
ông bà là đôi vợ chồng hoàn hảo . Nay ông đi vắng, tôi đến giải khuẫy cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.