ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 88

Cơ Long đúng là một cảng mưa . Mới có hai mươi phút ở Đài Bắc tạnh ráo
thế mà ở đây đã mưa sùi sụt lầy lội.
Khi Thiên Lập nói, Giai Lập đưa tay ôm má, qua tấm kính trước mặt nàng
nhìn những ánh đèn mờ mờ nhoe nhoẹt trong mưa phùn.
- Có đôi giọt mưa rơi kể cũng ngây thơ đấy chứ, anh nhỉ ?
Thiên Lập không để ý câu mưa và nên thơ của Giai Lập, chàng nhìn tòa
nhà khách sạn trước mặt.
- Em làm sao biết sách khách sạn này ? Trước kìa đã có đến rồi à ?
Giai Lập quay mặt lại, thấy thần thái nửa tin nửa ngờ trong đôi mắt Thiên
Lập, nàng hơi khó chịu :
- Đến rồi.
- Với ai đấy em ?
- Với Đại Nhạc.
- À - Giọng nói yếu ớt hẳn - Hai ông bà cùng cơ hứng đấy nhỉ.
Giai Lập nhìn ánh đèn, lời nói của Thiên Lập với ánh đèn kia gây cho nàng
một cảm giác u buồn . Cho dù nàng có hứng chăng nữa, Đại Nhạc không
thể cớ hứng được . Hôm đó, hai vợ chồng nàng cùng mấy người bạn châu
Âu đến thăm cảng Cơ Long, tiện thể ăn cơm ở đây.
Vẻ trầm lặng của Giai Lập khiến Thiên Lập cũng trầm mặc theo, chàng
xoay xoay ly rượu trên tay :
- Nếu như biết trước hai người là đôi vợ chồng hạnh phúc, tôi không nên
chen vào phá hoại hạnh phúc của hai người.
- Biết thế thì tốt ! - Giai Lập nói gần như than thở, nàng nghĩ : Không hiểu
gõ mục rồi mới mọt hay mọt trước rồi mới mục sau.
- Nhưng tình cảm con người không thể điều khiển bằng lý trí được . Vì tôi
yêu em, nên đành phớt hết mọi thứ.
- Giai Lập thật không thể hiểu nổi - Nàng vừa nói vừa lắc đầu nặng nề và
cười gượng gạo - Sao lại có thể thế được.
- Có thể gì cơ ?
- Tại sao anh có thể... - nàng tránh dùng chữ yêu, cảm thấy nói chữ đó vất
vả, nói ra chữ đó khiến nội dung của tình cảm sẽ dung tục đi - Thích một
người phụ nữ lớn tuổi hơn mình ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.