ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 207

-Từ mười tám rưỡi đến hai mươi giờ. Họ đã chờ sóng tôi trong suốt thừ

gian đó. Hôm nay đúng là thứ bảy.

-Chúng ta còn gần hai giờ nữa. Chị cần bao nhiêu thời gian để dịch mã.
-Không quá bốn mươi phút.
-Vậy cần phải gấp lên.-Vượt chiếc “Ô-pen” nặng nề đi trước. Van-te tăng

tốc độ-Tôi sẽ đưa chị đến gia đình một người bạn ở vùng ngoại ô, gần kênh
đào Ru-pen. Chị đừng ra khỏi xe khi chưa vào trong sân. Ông chồng là kỹ
sư, người Bỉ, làm ở nhà máy hóa chất. Nhà còn bà vợ và hai đứa trẻ… Tôi
đã giới thiệu với ông bà là tôi có một người em gái sẽ có dịp đến thăm ông
bà. Vậy chị phải đóng vai em gái cho đạt đấy. Cố nũng nịu và dịu dàng.
Phải làm cho ông bà ta tin là thật…

-Vâng, anh đừng lo, tôi sẽ là cô em gái ngoan ngoãn của anh.
Xe vẫn chạy với tốc độ cao, vượt qua những dãy phố giàu có, các cửa

hàng và biệt thự. Một lát sau họ đã ra tới vùng ngoại ô, nơi phần lớn là
những ngôi nhà một tầng thấp nhỏ của những gia đình nghèo. Trước mắt họ
là những ngôi nhà cũ kỹ, long vữa, lâu ngày chưa được tu sửa, quét vôi.
Van-te rút từ trong túi áo ra mẩu giấy đưa cho Ma-ri-na:

-Đây là số điện thoại. Chị cố ghi nhớ kỹ.
-Của anh à?
-Không, máy của những người bạn chúng ta. Họ là những người đáng tin

cậy và trung thành. Nhưng chỉ trong những trường hợp khẩn cấp, tối cần
thiết mới dùng tới nó. Van-te bật lửa, đốt mẩu giấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.