ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 256

2.

Li-đa Mi-cla-sô-va rảo bước trên đường. Dưới đôi ủng tuyết lạo sạo, gây

cảm giác dễ chịu. Phía trước mắt, trên hàng rào đổ nghiêng một chú chim
chiến sĩ là đang vẫy đuôi hót thành thót: chích chi, chính chi, chơ… chích
chi khơ…

Li-đa chậm bước, nhìn và mỉm cười, con chim hiền lành nổi tiếng thông

minh và khá đẹp với chiếc đuôi dài màu sáng. Một tuần lễ trước đây cũng
một con chim chiến sĩ là đuôi dài như thế này bay vào sân và đậu ngay ở
bậc cửa sổ căn buồng của mẹ con Li-đa. Bà Mác-pha chủ nhà, đang trộn
than vội bỏ ngay xẻng xuống và nhìn sang buồng hai mẹ con nói, giọng
không giấu vẻ ghen tị:

-Này Li-đa, cô lại sắp có thư đấy! Giống chim chiến sĩ là này là loại

chim tiên tri đấy, chim đưa tin vui. Người ta còn gọi nó là chim khách! Tự
dung nó không hót đâu.

Li-đa không tin vào những lời có tình chất mê tín đó, cô nói:
-Không phải thế đâu bác ạ.
-Không phải là thế nào. Kinh nghiệm dân gian đấy! Cô cứ thử nghiệm

mà xem!

Bà Mác-pha Kha-ri-tô-nốp vóc người đẫy đà, mạnh khỏe, xởi lởi có vẻ

trẻ hơn cái tuổi năm mươi của bà. Chỉ có mớ tóc bạc là tiết lộ tuổi tác và
những nỗi đau khổ đè nặng đôi vai bà. Mới những tháng gần đây tóc bà đã
bạc đi trông thấy vì chỉ trong vòng một tháng bà đã nhận được tới ba giấy
báo tử của chồng và hai con trai. Tai họa giáng xuống không làm bà ngã
quỵ mà chỉ làm trái tim bà cứng rắn thêm vì đau khổ. Hàng tuần lễ liền bà
không rời khỏi xưởng quân giới nơi Li-đa cùng làm việc tại phòng kỹ thuật
với bà. Tại đây bà là tổ trưởng một tổ vận chuyển gồm toàn nữ, phần lớn là
các bà các chị đã đứng tuổi, nhưng họ làm việc không kém gì nam giới. Họ
gọi bà tổ trưởng của mình là bà chỉ huy Mác-pha! Và chỉ nghe theo lệnh
của bà thôi. Những đôi tay của họ đã bốc chuyển không biết bao nhiêu tấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.