ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 384

Còn Ga-li-a thì cảm thấy vui tận đáy lòng vì cô thừa biết, cái thái độ

“giận dỗi kia chính là dành cho cô, và nó còn sâu sắc hơn bất cứ lời tỏ tình
nào…”. Và cô cứ im lặng tận hưởng nó.

Một hôm sau giờ làm việc Ga-li-a còn cố nấn ná ở lại, về sau mọi người,

hi vọng là Cun-ga đã về trước rồi. Nhưng ra đến cổng nhà máy cô thấy anh
đang đứng chờ ở bến tàu điện.Thấy cô đến, anh vội bước lại gần.

-Tôi tiễn cô được chứ? Nếu cô cho phép…
Cô nhìn anh một cách khô khan và hơi có vẻ gay gắt. Cô im lặng bước

vội lên tàu điện vừa đỗ và yên trí anh cũng sẽ lên theo cô.

Họ đi suốt mấy chặng đỗ mà chẳng ai nói gì cả. Ga-li-a vẫn không thấy

ánh mắt của Cun-ga đang nhìn mình, thậm chí còn cảm thấy cả hơi thở hồi
hộp của anh nữa. Bỗng nhiên cô muốn nghe anh nói, nhưng anh vẫn im
lặng. Tuy vậy Ga-li-a biết rằng, nếu anh nói gì thì có lẽ cô sẽ đáp lại bằng
một thái độ gay gắt. Cô nhìn qua cửa sổ và cứ cắn chặt môi dưới.

Đoàn tàu điện nặng nề và ầm ĩ khua bánh trên đường phố ban đêm, chốc

chốc lại dừng ở các bến. Người lên người xuống, vội vã, ồn ào và dĩ nhiên,
chẳng ai chú ý gì đến hai người khách đang im lặng đứng cạnh cửa sổ kia.
Nói đúng hơn vẫn có những cô gái chú ý tới Cun-ga. Anh đứng im lặng
như vậy, tay nắm chặt lan can cửa sổ, lòng xốn xang cảm giác tựa như
trước lúc lên vũ đài trong một cuộc đọ sức quan trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.