ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 83

liền nhìn quanh và hạ lệnh:

-Clim, cậu có nhìn thấy lùm cây bên phải kia không? Rẽ lại đấy đi, ở đâu

có người ở đấy khắc có nước.

Chiếc xe rẽ xuống chân đồi và theo con đường mòn tiến thẳng đến dây

hàng rào gỗ xiêu vẹo. Cun-ga từ trên tháp xe nhảy xuống:

-Ê, có ai trong nhà không?
Cửa nhà xịch mở và một bà lão gầy gò khoác chiếc khăn vuông đen trên

vai, bước ra thềm. Bà cụ hỏi vang ra:

-Các anh là ai đấy?
-Ồ, mẹ ơi, chả lẽ bọn Đức lại biết nói tiếng Nga à?
-Ồ ai mà biết được, hả con. Mẹ già rồi…
-Mẹ ơi, ở đây có giếng nước không? Chúng con cần uống và lấy mang

theo xe vài thùng.

-Ồ, nước thì thiếu gì,-bà già cười.-Giếng trong sân ấy uống bao nhiêu

chả được. Các con vào đi. Có gầu ở đấy. Rửa ráy cho nó mát… Mẹ sẽ
mang sữa đến cho các con. Sữa tươi còn bốc hơi. Vừa vắt xong mà…

Lát sau bà cụ đã khệ nệ ôm một bình sữa ngang ngực.
-Các con uống thử xem.
-Cảm ơn mẹ quý mến!
Mấy anh lính tăng vui hẳn lên. Chiếc bình sữa được chuyền từ tay người

này sang tay người khác. Đa-ni-lô Nốp-gô-rốt-kin uống thỏa thuê rồi trao
cho chàng hiệu thính viên, đưa tay chùi miệng:

-Uống hết đi xem nào!
Bỗng có tiếng kêu lanh lảnh:
-Xe tăng phát-xít! Trên đường kia kìa! Bốn chiếc!
Toàn tổ phóng nhanh vào xe. Clim nổ máy, chiếc xe rùng lên như con

ngựa trước khi cất bước. Cun-ga đưa ống nhòm dõi theo tốp xe địch.
Những tháp pháo vuông vuông, nòng pháo ngắn cùn cũn. Những hình chữ
thập ngoặc hai bên thành xe. Chúng đi theo hàng một, chiếc này nối chiếc
kia với khoảng cách gần nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.