DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 338

nhất chính là những gì còn ở bên ngoài ta vì trái tim ta chưa chiếm lĩnh
chúng. Tôi tự cảm thấy có khả năng thực thi những phẩm chất của tình
bạn tốt hơn nhiều người khác (vì tôi bao giờ cũng đặt quyền lợi của bạn
bè lên trên những lợi ích vị kỷ thiết thân với một số người khác, nhưng
tôi thì chẳng coi trọng gì), nhưng lại không thể thấy vui khi tình cảm,
thay vì gia tăng những khác biệt giữa tâm hồn tôi với tâm hồn người
khác (bởi tâm hồn chúng ta đâu có giống nhau) lại xóa bỏ chúng di.
Ngược lại, đôi lúc tâm trí tôi phát hiện thấy ở Saint-Loup một con
người mang tính khái quát hơn bản thân anh, “nhà quý tộc”, con người
ấy như một linh hồn bên trong sai khiến chân tay anh cử động, điều
phối cử chỉ và hành động của anh; những lúc ấy, mặc dù ở cạnh anh, tôi
thấy thoải mái cô đơn như khi đứng một mình trước một phong cảnh
mà tôi thấu hiểu nét hài hòa của nó. Anh chỉ còn là một đồ vật cho đầu
óc mơ mộng của tôi tìm cách thâm nhập vào. Luôn luôn thấy lại nơi
Robert con người thuở trước, cổ xưa đó, đích thị cái kiểu nhà quý tộc
mà anh không muốn trở thành, tôi cảm thấy rất vui, nhưng là một niềm
vui trí tuệ chứ không phải do tình bạn mang lại. Trong sự lanh lẹ về cả
tinh thần lẫn thể chất khiến cho thái độ hòa ái của anh xiết bao duyên
dáng, trong cách anh thoải mái mời và đỡ bà tôi lên xe ngựa của anh,
trong việc anh lẹ làng nhảy xuống khỏi ghế để choàng áo măng tô của
mình lên vai tôi, sợ tôi nhiễm lạnh, tôi cảm thấy không chỉ nét mềm
mại di truyền của bao thế hệ những cao thủ săn bắt, tổ tiên của chàng
trai chỉ quan tâm đến trí tuệ này, không chỉ thái độ coi khinh phú quý,
tuy vẫn muốn có của nhưng chỉ cốt để chiêu đãi bạn bè, ơ hờ trải sự xa
hoa của mình dưới chân họ; mà nhất là còn cảm thấy sự tin chắc (hay
ảo tưởng) của những đại lãnh chúa ấy rằng họ “hơn những kẻ khác”, do
đó họ không thể di truyền cho Saint-Loup cái mong muốn tỏ ra mình
cũng chỉ “bằng những kẻ khác” cùng nỗi sợ là mình có vẻ quá vồn vã,
điều thật sự xa lạ với anh và làm xấu đi thái độ thân thiện bình dân
chân thành nhất, khiến nó đâm cứng nhắc và vụng về. Đôi khi tôi tự
trách mình đã lấy việc coi bạn mình như một tác phẩm nghệ thuật làm
thích thú, nghĩa là đã xem sự tác động qua lại của tất cả các bộ phận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.