DƯỚI NẮNG TRỜI CHÂU ÂU - Trang 35

gồm sáu tầng với 1.600 chỗ ngồi, riêng tầng sáu có sức chứa hơn 500 khán
giả. Mỗi năm, nhà hát có khoảng 300 buổi biểu diễn.

Trước khi đến Vienna, tôi tự nhủ là phải đến bằng được Naschmarkt -

khu chợ lớn nhất của Vienna. Tôi đi từ đầu chợ tới cuối chợ và đi từ ngạc
nhiên này đến ngạc nhiên khác. Ở đây cái gì cũng có, nhất là các món ăn,
đặc biệt là pho mát và ô liu. Mùi thơm của các loại trái cây như mít, sầu
riêng và cả mùi phở làm tôi nhớ đến những ngày còn ở Việt Nam. Khi đi
hết con đường, tôi vòng lại và dừng chân ở một quán ăn Việt Nam, mùi bún
bò Huế thơm lừng khiến tôi thấy mình đang sống những khoảnh khắc thật
đặc biệt ở một nơi không phải quê hương mình.

Có lẽ đến với Vienna cũng là một cách để yêu và hiểu thêm về dòng sông

Danube. Dòng sông dài thứ hai của châu Âu này khi tôi đặt chân tới này
vẫn xanh và hiền hòa như tôi từng tưởng tượng. Mùa hè ở đây luôn tấp nập
khách du lịch, những quán cà phê và nhà hàng mọc lên ở khắp nơi. Trên
dòng sông, có rất nhiều đôi tình nhân rủ nhau đi chèo thuyền. Biết bao
nhiêu người từng ao ước được ngắm dòng sông ấy một lần, còn tôi đứng
giữa nơi này, chợt nhớ về câu chuyện tình đẹp và buồn của Sissi - người mà
sau này từng nói rằng trở thành Hoàng hậu của nước Áo là điều bà vô cùng
hối tiếc.

Tôi tới Vienna vào một buổi tối mùa đông se lạnh và rời Vienna vài ngày

sau đó vào một sáng sớm tinh mơ buốt giá. Anh đưa tôi ra ga mà tôi thấy
lòng mình trĩu nặng. Dù chưa một lần vào một quán cà phê để ngồi nghe
những bản nhạc cổ điển, dù chưa ngồi lên xe ngựa để dạo quanh thành phố
như người ta vẫn thường làm khi tới Vienna, nhưng kỉ niệm về thành phố
này có lẽ sẽ còn đi theo tôi trên suốt những chặng đường phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.