ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 240

- Vậy chớ có điều gì khó xử con nói ta nghe? Thượng hoàng Thái

tông giục.

Thánh tôn đưa mắt nhìn vào mọi góc khuất của cung thất lại nhìn ra

ngoài hành lang xem đám nội nhân còn kẻ nào lẩn khuất thì đuổi ra hết.
Yên tâm khi chỉ còn có hai cha con, nhà vua mới tâu:

- Bẩm phụ hoàng, có kẻ mật báo Quốc Tuấn ra sức gom quân rèn

quân thâu cả ngày đêm, tích chứa lương thảo nhiều không biết đâu mà kể,
lại mộ những kẻ có tài văn võ dùng làm gia thần, gia tướng. Con sợ Quốc
Tuấn sinh lòng mà manh động thì nguy cho xã tắc.

Suy ngẫm giây lát thượng hoàng lắc đầu nói:

- Quốc Tuấn là người tận trung với nước. Thấy thế nước lâm nguy,

Quốc Tuấn xả thân vì nước. Con chẳng thấy mấy lần con ban chiếu dụ hối
thúc các vương hầu phải lập các đội gia binh, phủ binh hùng mạnh đó sao.
Quốc Tuấn làm như vậy chẳng phải là nghiêm cẩn thụ chiếu đó sao. Con
bất tất phải lo ngại. Kẻ nào tâu với con điều đó, ta ngờ cái tâm nó không
được trong sáng. Bỗng đôi tròng mắt thượng hoàng vụt sáng lên. Với vẻ
dường như là bí ẩn, nhà vua nói nhỏ vào tai Trần Thánh tông: “Vương nhi!
Ta e điều này phao từ miệng người Nguyên. Bởi họ cài cắm nội gián vào
hàng ngũ của ta khó mà lường được”. Nhà vua lại vỗ vỗ tay lên vừng trán:
“Có thể đây là mưu chia rẽ tình cốt nhục, giặc định phá ta từ bên trong
không chừng”. Chợt thượng hoàng hỏi:

- Việc này Quang Khải biết chưa?

- Tâu phụ hoàng, con đã cho Khải biết rồi.

- Con nhớ việc này phải giữ thật kín nhẹm chớ hở ra ngoài mà nguy

khốn. Nếu anh em chia lòng, giặc chưa cần đánh ta đã tự tan. Quốc Tuấn có
tài dạy quân, có tài cầm quân trăm vạn, sinh thời Thái sư quốc phụ thường
răn ta trước sau cũng phải trao cho Quốc Tuấn quyền thống lĩnh toàn quân

thì mới có thể kình chống được với giặc dữ Nguyên - Mông

[102]

. Ta chắc

quốc phụ cũng từng răn con như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.