DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 71

hỏi:
- Cô chuyển đàn ong về nhà phải không?
- Đúng đó. Đàn ong cũ nhà em bỏ nhà đi rồi mà.
- Tên cô là gì?
- Em tên Y Lúi, tên xấu lắm mà!
- Không xấu đâu. Nhà Y Lúi có xa không?
- Gần thôi. Anh cán bộ về nhà em chơi, có ưng không?
- Ưng rồi, Y Lúi à.
Cô Y úi cùng đàn ong vượt qua rừng ong, đi xuống một con dốc. Vừa đi, Y
Lúi vừa ríu rít kể chuyện. Y Lúi nhà nghèo, lớn lên đã không biết mặt mẹ.
Cha là thợ săn vừa chết năm ngoái, chỉ còn anh trai cũng trong phường săn.
Y Lúi bước vào sân nhà mình, đến bên một khúc gỗ treo vắt ngang đầu hồi.
Y Lúi đặt nhẹ nhàng ong chúa lên khúc gỗ, rồi lùi ra một đoạn. Đàn ong rời
khỏi Y Lúi, nhanh chóng bâu kín quanh khúc gỗ thật náo nhiệt.
Tiếng ong bay lại rộn rã khắp khu nhà nhỏ của Y Lúi.
Y Lúi vào nhà, gọi anh em Thành:
- Mời anh vào nhà đi. Anh trai em vào với già làng nên không có rượu
đâu. Anh và em bé uống mật ong vậy thôi.
Y Lúi nhanh nhẹn mang ra một hũ mật ong thơm nức, rồi cắt một tàu lá
chuối trải ra trên chiếc bàn nhỏ. Y Lúi rải ra trên tàu lá chuối một tảng ong
non, cắt ra thành những miếng nhỏ. Cô lại lấy ra ba chiếc bát, múc đầy mật
ong óng vàng. Anh Thành kéo Hạnh ngồi xuống cạnh bàn, xoa tay:
- Cảm ơn Y Lúi. Mật ong ngon thật!
Anh chấm miếng tảng ong non vào bát mật, đưa lên miệng. Hạnh cũng bắt
chước anh Thành, bắt chước chị Y Lúi. Mùi mật ong ngọt ngào lẫn với ong
non thơm ngậy trong miệng Hạnh.
Chị Y Lúi cười:
- Anh Thành và em Hạnh biết cách ăn mật như người Ba Na rồi đó. Anh
Thành là cán bộ địa chất à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.