ĐUỔI THEO VỆT NẮNG - Trang 125

đã nếm đủ, sự hiếu đáp của con cái ông cũng đã tận tường, có nghèo nàn tệ
bạc lắm cũng không thể hơn cái Nụ.
Nhớ lại lúc nghe lén vợ chồng thằng Tâm cãi nhau, cả đêm ông trằn trọc
không ngủ. Bên cạnh, bà cũng chẳng hơn gì vì vốn dĩ thính tai nên chỉ nằm
tại chỗ cũng nghe được tiếng vợ chồng Tâm cắn cấu nhau rõ mồn một. Có
người chia sẻ cảnh khổ nhưng lòng ông vẫn không vơi đau. Ông suy ngẫm
lời vợ nói hôm nào là con gái không phải con mình thế mà đúng. Dù thằng
chồng có tốt lành, dù cho con vợ có thương yêu cha mẹ một lòng cũng khó
mà công khai tỏ tình thương nhất là qua vật chất, có chăng chỉ là lén lút để
trốn tránh sự khinh thị của gia đình chồng và miệng lưỡi người đời.
Miệng đời thì ghê gớm vô cùng, có ít xít ra nhiều, có một nói mười, nhiều
khi còn dựng đứng câu chuyện để mà nói. Miệng đời là muôn ngàn mũi dao
phóng đến cắm ngay vào tim những bậc cha mẹ phải sống nhờ vả vào con
gái. Con mình, mình đẻ đứt ruột, nuôi cho tới ngày dựng vợ gả chồng thì lại
thuộc về gia đình người ta. Của cải, tài sản chúng làm ra đương nhiên được
coi như thuộc về giòng họ nội. Đời sao mà có lắm cảnh bất công trái
ngược. Ấy là từ hôm xuống đến nay chưa phải ngửa tay xin thằng con rể
một đồng nào mà nó còn khinh bỉ, miệt thị như vậy. Ông ấm ức thương cho
thân mình rồi lại chợt nhớ đến dâu và thằng con trai. Ý tưởng chôn dấu từ
lâu bỗng vùng lên mãnh liệt. Phải trở về với nó... Nếu con gái không phải là
con mình thì con dâu là gì? Nếu con rể không ra hồn thì tại sao không ở với
con đẻ của mình? Tại sao đến giờ này ông bà vẫn u mê, vẫn chỉ vì một chút
tự ái cỏn con? Phải nói cho bà biết sự thay đổi của ông... Chắc chắn phải
báo cho bà biết...

Sáng hôm sau khi Tâm vừa thức dậy thì ông bà Cửu đã quần áo chỉnh tề
nằng nặc đòi trở lại nhà Nụ. Tâm tránh nhìn ông bà vì mắt nàng sưng mọng
nhưng cũng không hỏi nguyên do hoặc an ủi lời gì. Nàng nghe rõ tiếng cha
mẹ mình thở dài mà lòng xót xa.
- Thầy bu mang hết cả mùng mền về luôn à!
Ra tới nhà xe Tâm chỉ hỏi được có vậy rồi vội vàng phụ nhét vào cốp sau
cho thật lẹ như trốn chạy đôi mắt rình mò của Thành ẩn nấp đâu đây. Về tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.