ĐUỔI THEO VỆT NẮNG - Trang 132

mặc cái váy chật cứng ngắc trên đầu gối dù phần trên có kín đáo thế nào
mặc lòng. Sang trọng gì với lối ăn mặc hở hang như mấy con chiêu đãi,
giàu có gì với nữ trang khoe đầy người không chừa kẽ hở? Con gái phải ra
con gái, đàn bà phải ra đàn bà, đâu có lối ăn mặc lố lăng con chẳng ra con,
bà chẳng ra bà, đã vậy má phấn môi son trét vào cứ như phường tuồng...
Chẳng hiểu sao ông Cửu luôn có cái nhìn khe khắt với con dâu; hình như
bất cứ những gì phát xuất từ Cảnh cũng đều làm ông chướng mắt. Đâu phải
ông quá quê mùa cả đời không nhìn thấy ai ăn diện cũng đâu phải nhà có
mỗi mình Cảnh là còn trẻ. Những năm sau này Việt kiều về thăm gia đình
du nhập thời trang nên khắp nơi nổi lên những bộ mặt, màu sắc, mặt hàng
mới. Những kiểu áo tân thời lan tràn cả đến xóm ông nhưng lòng ông
không chỗi dậy sự khó chịu khích bác. Bao năm trời xa cách, ông nghĩ tính
tình mình cũng dễ dãi thay đổi đôi chút nhưng không hiểu sao khi gặp
Cảnh, lòng ông vẫn khư khư với những thành kiến khó chấp nhận...
Trong lúc ông Cửu ngồi nhìn con dâu với bao ưu tư suy nghĩ thì Cảnh cũng
đang ở trạng thái hỗn loạn. Sự hỗn loạn không phải từ bây giờ mà ngay khi
được Tâm gọi báo tin ông bà sẽ sang thăm. Sang thăm chỉ là một lối nói
màu mè trịnh trọng chứ Cảnh biết ông bà không ở với con trai thì còn ở với
ai? Chính ra Phước đã bàn với Cảnh đón ông bà ngay từ lúc mới sang
nhưng nàng gạt đi:
- Để thầy bu chơi bên đó vài tháng đã.
Không phải Cảnh muốn phủi bỏ trách nhiệm nhưng bao nhiêu năm làm dâu
nàng biết rõ cuộc sống và những khó khăn sẽ tiếp tục xảy ra nếu ông Cửu
không vấp phải những cay đắng làm thay đổi bớt những thành kiến và
những độc đoán của mình. Cảnh nhớ những ngày tháng sống chung, với
những chì chiết nặng nhẹ ngập đầy những bới móc hoạnh họe. Cảnh nhớ
những cái lườm nguýt hoặc tệ hơn nữa là những lời nói khinh rẻ châm chọc
mỗi khi ông Cửu thấy nàng ủi quần áo hoặc đứng trước gương chải đầu.
Nhiều khi Cảnh tự hỏi mình đã làm những lầm lỗi gì hay người con gái nào
về làm dâu cũng phải qua những đoạn trường cay đắng ấy? Dù có vô tâm,
phổi bò, ruột ngựa thì Cảnh cũng phải biết là ông chẳng ưa gì mình. Có
những lúc ngồi vo gạo thấy ông Cửu từ vườn về đang vui vẻ nói cười với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.