ĐUỔI THEO VỆT NẮNG - Trang 130

- Cháu chào bà nội mạnh giỏi.
Bà Cửu thấy người mình run lên. Con bé nói đặc sõi tiếng Việt lại thưa gửi
chứ đâu có Mỹ như vợ Tâm vẫn thường nói.
- Bu hỏi chừng nào uống rượu thì cháu Dung không hiểu đâu, Cảnh xen
vào và kéo con gái lại gần ông Cửu, thầy xem cháu lớn như thổi. Mới ngày
nào thầy nhỉ!
Ông xúc động nắm chặt tay cháu gái cùng hòa trong niềm vui hạnh phúc
trùng phùng. Bà Cửu thấy ông khư khư ôm mãi con cháu bèn trêu:
- Về nhà mà ôm, người ta nhìn kìa!
- Cái bà này, ông cười với nét mặt hân hoan, hở một chút là đe dọa. Chúng
mày xem từ ngày qua Mỹ bu mày cứ bắt nạt tao hoài.
- Thì đã có sao đâu, lâu lâu cũng nên để bu lên tinh thần một chút, vừa nói
Phước vừa cúi xuống cầm hai xách tay kềnh càng nhất, bu đi đâu cũng
không bỏ cái tật gồng gánh.
- Có gì đâu, chỉ vài ba cái áo vợ Tâm sắm cho bảo dưới này lạnh lắm
không khéo lại chết cóng.
Phước chép miệng:
- Ôi, cả đời chúng nó có đi đến đâu mà biết nóng với lạnh. Thôi mình ra
lấy xe rồi về nhà ăn uống, lúc đó tha hồ trò chuyện.
Bà Cửu say sưa nhìn hai hàng cây trồng thẳng tắp từ chỗ đậu xe đến hết
con đường nhỏ dẫn lên tới bậc thềm. Những cánh lá xanh thẫm được cắt tỉa
theo vòng tròn như trái banh khổng lồ chạy suốt hai hàng dài. Dọc theo nó,
cách khoảng, từng cột đèn tỏa ánh sáng vàng mơ. Dưới ánh đèn, lớp lá óng
ánh mịn màng như pha trộn thêm lớp nhung tơ. Bà chợt cảm thấy lòng
mình an bình và êm ái không khác gì đám lá mềm mại kia, như những mầm
sống vừa nhú lên. Đúng, nó vừa hồi sinh trong một thân xác còm cõi khô
héo.
- Ở đây khí hậu tốt nhỉ! Bà hít mạnh khí trời vào tận lồng ngực rồi như chỉ
muốn giữ yên ở đấy.
- Tháng này tiểu bang nào khí hậu cũng tương đối dễ chịu, còn đang cuối
xuân mà bu.
Từ chỗ mọi người đứng chờ ra chỗ lấy xe không xa nên chỉ năm phút sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.